Hãy cùng Muôn Màu theo dõi nội dung hay nhất về Chúng ta có cần tiếng nói để nghĩ suy ko? dưới đây nhé:
Mục lục
Chúng ta có cần tiếng nói để nghĩ suy ko?
Tiếng nói hiện ra trong đa phần mọi góc cạnh cuộc sống của chúng ta, thật khó để hình dung cuộc sống sẽ như thế nào nếu ko có tiếng nói. Nếu chúng ta ko có tên cho mọi thứ thì sao? Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta ko có kinh nghiệm trong việc đưa ra tuyên bố, đặt câu hỏi hoặc nói về những điều ko đích thực xảy ra? Liệu chúng ta có thể nghĩ suy? Nghĩ suy của chúng ta sẽ như thế nào nếu ko có tiếng nói?
Để giải đáp những câu hỏi này, trước hết chúng ta cần hiểu mục tiêu của tiếng nói. Tiếng nói là công cụ cho phép chúng ta giao tiếp với nhau, và đa phần sự tân tiến của nhân loại đều đạt được phê chuẩn giao tiếp.
Chúng ta cần tiếng nói để có thể bộc bạch xúc cảm của mình với người khác, và chúng ta ko chỉ sử dụng tiếng nói dưới dạng nói nhưng mà còn bằng văn bản.
Có hàng chục nghìn tiếng nói trên toàn cầu. Bên cạnh đó, chúng ta có cần tiếng nói để nghĩ về những nghĩ suy của chính mình hay coi xét các định nghĩa nhưng mà ko đưa chúng vào các cụm từ?
Tiếng nói giúp chúng ta nghĩ suy và giao tiếp
Chúng ta cần tiếng nói để giao tiếp. 1 người bị điếc và mù và thậm chí nếu họ ko biết “cách nói”… vẫn cảm thấy đói và biết họ muốn ăn, họ vẫn cảm thấy lạnh, và biết họ muốn được ấm áp.
Họ có thể cảm thấy mặt trời trên bộ mặt của họ hoặc nếm 1 quả táo. Những gì họ chẳng thể làm là truyền đạt những xúc cảm, kinh nghiệm và mong muốn cho người khác.
“Cái gì” hiện ra trong đầu họ lúc 1 quả táo được đặt trong tay họ? So với 1 quả cam hoặc 1 tấm chăn? 1 nhận thức về cảm giác, mùi hương, tính năng…sẽ rõ ràng nếu họ ăn táo, bóc vỏ cam, hoặc quấn mình trong chăn. Rõ ràng là họ có những nghĩ suy. Nhưng mà những nghĩ suy chi tiết ấy là gì?
Cách chúng ta nghĩ chẳng phải là thứ có thể quan sát được. Những biểu trưng hoặc định nghĩa nào tăng trưởng trong tâm não của chúng ta chẳng phải là thứ nhưng mà chúng ta có thể phán đoán.
Bạn thấy 1 quả táo và tâm não của bạn kết nối nó với các định nghĩa từ ngữ nhưng mà bạn đã lưu vào bộ nhớ, nó là thức ăn, nó tròn, nó ngọt, giòn… Nếu bạn muốn truyền đạt rằng bạn biết nhân vật ấy là gì, bạn có thể nói ấy là quả táo.
Nếu bạn đã không xa lạ với các giống không giống nhau, bạn thậm chí có thể có 1 nhãn cho nó, “táo Mỹ” , “táo Trung Quốc” và bạn sẽ ko xác định nó trong tâm não của bạn như 1 quả cam.
Tỉ dụ bạn ko biết tiếng Anh và người nào ấy chỉ vào “apple”, bạn vẫn biết nó là gì – chỉ cần nhãn bạn tự động gắn vào định nghĩa ấy để giao tiếp rằng bạn biết nó là “quả táo” và thậm chí mặc dầu từ ngữ nhưng mà bạn kết hợp với nhân vật sẽ không giống nhau, bạn vẫn sẽ trông thấy nó như 1 trái cây tròn với những đặc điểm biệt lập.
Nhưng mà thay vì 1 quả táo, thứ gì ấy gần giống như 1 quả táo đã được hiển thị cho bạn nhưng mà bạn chưa từng thấy trước đây. Bạn biết nó chẳng phải là 1 quả táo, nhưng mà bạn ko được phép chạm hoặc nếm hoặc rà soát nhân vật. Thực tiễn là bạn ko có 1 nhãn, 1 từ…có tức là bạn chẳng thể nghĩ về nó? Rằng bạn ko nhận thức được nó?
Con người đã nghĩ suy như thế nào trước lúc có tiếng nói?
Người cổ xưa (Cavemen) đã làm gì trước lúc họ tăng trưởng tiếng nói? Họ xử lý các sự kiện trong ngày như thế nào trong đầu họ? Họ sẽ lạu bạu, nhưng mà những gì đang diễn ra trong đầu họ? Họ ghi nhớ những sự kiện nhưng mà họ đã trải qua bằng cách nào?
Có 1 câu chuyện nổi danh về 1 cậu nhỏ phệ lên với những con sói. Đương nhiên là cậu đó chưa bao giờ học 1 tiếng nói nào. Vậy nghĩ suy ấy diễn ra như thế nào trong đầu của cậu đó?
Cậu đó có nghĩ như cách chúng ta làm ko? Nếu vậy, làm thế nào? Cậu đó nghĩ thế nào về tiếng nói? Có cách nào khác để cậu đó xử lý các nghĩ suy của mình ko?
Chúng ta đích thực nghĩ thế nào trong toàn cầu hiện nay? Chúng ta có coi xét những thứ ko có từ ngữ thực tiễn? Bạn đã bao giờ thấy mình làm điều ấy chưa? Ý tôi là có bản lĩnh nghĩ suy, thấu hiểu, để xử lý 1 cảm giác hay 1 định nghĩa nhưng mà ko có từ ngữ để diễn đạt!
Tôi nghĩ tiếng nói là ko cấp thiết cho công đoạn này. Vâng, có thể là 1 hoặc 2 từ, nhưng mà chẳng phải là câu đầy đủ.
Tỉ dụ, hãy hình dung bạn đang nghĩ tới việc đi sắm 1 đôi giày mới. Chỉ cần định nghĩa là đủ để tiến hành ý tưởng. Bạn ko nói với chính mình, “Tôi sẽ đi sắm 1 đôi giày”, bạn chỉ cần coi xét ý tưởng “sắm giày” trong đầu của bạn và có thể là ý tưởng bổ sung “shop” và ấy là tất cả những gì cấp thiết.
Người cổ xưa có thể đã làm điều gần giống, nhưng mà thậm chí còn dễ dàng hơn thế. Ko có từ ngữ, chỉ định nghĩa đã được sử dụng trong công đoạn nghĩ suy. Bên cạnh đó, đây chẳng phải là 1 thí dụ hay vì người cổ xưa ko có giày hoặc shop để đi sắm sửa. Bên cạnh đó, bạn hiểu ý của tôi chứ!
Tiếng nói giúp chúng ta nghĩ suy như thế nào?
Bản lĩnh tư duy yêu cầu 1 vốn tiếng nói nhất mực. Đây là nhân tố giúp con người khác các loài động vật. Chúng ta có bản lĩnh phân tách và giảng giải môi trường, và chúng ta làm điều này với các từ và câu trong 1 tiếng nói có cấu trúc.
Bên cạnh đó, với những nghĩ suy về cảm giác và xúc cảm của chính mình, nó có thể hoàn toàn khác.
Tỉ dụ: Lúc bạn nghĩ về xúc cảm của chính mình, bạn có thấy mình nói “Tôi cảm thấy hạnh phúc” hay bạn chỉ dễ dàng cảm thu được xúc cảm nhưng mà chẳng thể hiện nó bằng lời nói?
Tiếng nói là quan trọng cho việc tăng trưởng các định nghĩa mở mang và cho những nghĩ suy trừu tượng, 1 cái gì ấy nhưng mà con người đã trở nên hiện thực. Tiếng nói phân phối 1 bộ luật lệ giúp chúng ta tổ chức các nghĩ suy của mình và xây dựng ý nghĩa cân đối với những nghĩ suy của chúng ta.
Bên cạnh đó, tư duy căn bản có thể ko nhất quyết liên can tới cấu trúc câu trong tâm não. Chúng ta vẫn có 1 bề ngoài “ngôn ngữ bên trong” nhưng mà chúng ta sử dụng để tự tinh thần về toàn cầu bao quanh, và vận dụng nghĩ suy của chúng ta vào những gì chúng ta định làm với toàn cầu ấy.
Những người điếc bẩm sinh nghĩ suy như thế nào?
Điều này khiến tôi nghĩ suy về những người ko có bản lĩnh nghe và nói. Họ nghĩ thế nào? Nghĩ suy của họ là gì?
Tôi phải quay quay về với cách nhưng mà người cổ xưa có thể nghĩ, tại 1 thời khắc trong công đoạn tiến hóa của chúng ta lúc chúng ta chưa có tiếng nói nói.
Họ có 5 cảm quan. Họ có mối liên hệ với toàn cầu của họ phê chuẩn những cảm quan ấy, nhưng mà họ ko có tiếng nói để trình bày xúc cảm của họ về những thứ họ trông thấy hoặc những thứ họ quan sát được để tương tác với người khác.
Thành ra, làm thế nào họ trình bày xúc cảm của họ nếu họ tinh thần được các sự kiện hàng ngày? Sử dụng cảm giác hình ảnh có thể có 1 sự hiểu biết về toàn cầu bao quanh họ.
Nghĩ suy bằng cách trình bày những nghĩ suy với màu sắc, nghĩ suy bằng cách suy ngẫm về cách chúng bị tác động bởi mùi hôi, có nhẽ ấy là tất cả những người cổ xưa đã làm để bộc bạch nghĩ suy của chính họ trong đầu họ.
Lúc người cổ xưa vẫn chưa có con số, họ chỉ có thể nghĩ suy trong các thuật ngữ số giới hạn. Chả hạn như “1” hoặc “nhiều” và ko có gì ở giữa.
Vẫn còn còn đó 1 bộ lạc ở Brazil được gọi là Bộ tộc Piraha, những người chỉ có các thuật ngữ như “ít” và “nhiều” trong tiếng nói của họ. Thành ra, họ chẳng thể nghĩ về số lượng item.
Nghĩ suy bị giới hạn trong khuôn khổ cho phép bởi tiếng nói được sử dụng. Thành ra, ngay cả lúc tôi đang quyết tâm yêu cầu ý tưởng về cách con người có thể nghĩ nhưng mà ko cần tiếng nói, tôi cũng nói rõ rằng tiếng nói giúp chúng ta nghĩ suy. Các tiếng nói không giống nhau rất hữu dụng cho các thứ tự nghĩ suy không giống nhau dựa trên nhu cầu của từng khu vực.
Tư duy ko cần tiếng nói
Lý luận ko lời là gì? Nghĩ suy nhưng mà ko sử dụng câu.
Tôi đã nghĩ suy rất nhiều. Vì định nghĩa ấy rất có liên can, tôi đã đưa nghĩ suy của mình vào câu để cố giao tiếp với bản thân mình.
Có nhẽ 1 phần của bộ não của tôi đã giao tiếp với 1 số phần khác bằng cách phân phối các câu có cấu trúc để chẩn đoán và diễn giải.
Quan trọng hơn, tôi bỗng dưng trông thấy rằng tôi đã cho phép bộ não của tôi nghĩ suy về những nghĩ suy. Tôi đã quyết tâm để bắt bản thân mình phản ảnh trên định nghĩa nhưng mà ko đích thực sử dụng các từ.
Bạn có thường xuyên cân nhắc nghĩ suy 1 cách trực giác? Hình ảnh có thể thay thế tiếng nói để giao tiếp và nghĩ suy. Nó chẳng phải là ko bình thường để nghĩ suy với hình ảnh đại diện.
Toàn cầu có thể được diễn đạt theo những cách ko đề nghị tiếng nói để giao tiếp. Tỉ dụ:
- Kiến giao tiếp phê chuẩn mùi, sử dụng kích thích tố như dấu hiệu hóa học.
- Ong giao tiếp phê chuẩn dancing, chúng sử dụng vận động để truyền đạt thông điệp hướng tới nơi chúng tìm thấy thức ăn.
Tôi đang nói quá nhiều về giao tiếp chứ chẳng phải tư duy nội bộ. Bí quyết nghĩ suy ko cần tiếng nói là nghĩ suy trừu tượng.
Nghĩ suy trừu tượng vượt ra ngoài những nghĩ suy chi tiết nhưng mà chỉ có thể được xây dựng bằng câu. Nó cho phép bản lĩnh tưởng tượng ý tưởng vượt ra ngoài sự hiển nhiên.
Bạn sẽ biết bạn đang làm điều ấy lúc bạn thấy mình giảng giải những thứ bao quanh bạn theo bề ngoài trình diễn thay vì diễn giải mọi thứ theo từ ngữ.
Kiểu nghĩ suy này được tiến hành tốc độ hơn rất nhiều so với nghĩ suy theo từ ngữ, bởi vì ko có thời kì hoang toàng lúc đặt nó thành lời.
Các phán xét đạo đức có thể được tiến hành bằng “xúc cảm” thay vì tự trò chuyện với chính mình trong các câu. Nếu bạn thấy mình trải qua cuộc sống đưa ra quyết định mau chóng nhưng mà ko yêu cầu nhiều suy luận ý thức, thì bạn có thể đang sử dụng tư duy trừu tượng và phi tiếng nói.
Tinh thần và xúc cảm ko nhất quyết phải có từ ngữ
Để ý tới những gì đang diễn ra bao quanh chúng ta hoặc để ý tới hành vi của chúng ta ko nhất quyết phải đề nghị từ ngữ. Nó chủ chốt là hoạt động của não.
Các vùng không giống nhau của não được kích hoạt dựa trên những gì đang xảy ra. Chúng ta đích thực có thể có xúc cảm tới từ các hoạt động não bộ này. Nghĩ suy dưới dạng từ ngữ có thể ko cấp thiết để mắt tới thức được 1 cảm giác nảy sinh.
Những nghĩ suy liên can tới xúc cảm có thể đã tăng trưởng vô thức trong bộ não của bạn. Bạn ko cần sử dụng các từ hoặc câu có cấu trúc thực tiễn để diễn giải nó. Từ ngữ chẳng phải khi nào cũng cấp thiết để miêu tả xúc cảm thư thái hay khó chịu.
Nghĩ suy có thể ở 1 chừng độ tinh thần. Nhưng mà tôi sẽ ko loại bỏ hoạt động vô thức tác động tới nghĩ suy của chúng ta.
Tiếng nói mẹ đẻ xác định cách chúng ta nghĩ suy
2 nhà tiếng nói học, Edward Sapir (1884-1939) và Benjamin Whorf (1897-1941) đã đưa ra 1 lý thuyết thú vị được gọi là giả thuyết Sapir-Whorf. Họ nói rằng cách mọi người nghĩ suy bị tác động mạnh bởi tiếng nói mẹ đẻ. Các từ của 1 tiếng nói xác định cách 1 chủ thể nghĩ.
Tôi ko hoàn toàn đồng ý với điều này, vì nó có tức là 1 tư nhân chỉ có thể nghĩ ra 1 định nghĩa bằng cách sử dụng các từ được quyết định bởi tiếng nói.
Dù rằng tôi đồng ý rằng đa phần chúng ta làm điều ấy trong đa phần thời kì, chỉ vì chúng ta đã học được 1 tiếng nói và chúng ta sử dụng nó. Nhưng mà như tôi đã đề ở trên, tôi nghĩ rằng mọi người có bản lĩnh nghĩ suy về mặt định nghĩa. Do ấy từ ngữ chẳng phải khi nào cũng cấp thiết.
Từ “sự riêng tây – privacy” được xác nhận phổ biến trong xã hội chúng ta. Bên cạnh đó, trong tiếng Ý thì ko có 1 từ nào cho thuật ngữ này. Thành ra, điều này có tức là họ ko hiểu định nghĩa riêng tây?
Người Ý vẫn trình bày hành vi trình bày sự hiểu biết về điều này, chả hạn như đóng cửa lúc sử dụng toilet công cộng. Điều này chứng minh là họ vẫn có thể cảm nhận tầm quan trọng của nó phê chuẩn nghĩ suy nhưng mà ko cần tiếng nói bộc lộ nó.
1 tư nhân có thể có định nghĩa về 1 ý tưởng. Bạn đã bao giờ nghĩ ra 1 định nghĩa nào ấy trong tâm não mình nhưng mà chưa nói ra?
Benjamin Whorf chỉ ra rằng, các từ đặt 1 nhãn lên ý tưởng và điều ấy tác động tới nghĩ suy của chúng ta về nó. Tôi đồng ý với điều ấy. Người cổ xưa có thể đã bị giảm thiểu trong cách nghĩ suy vì họ ko có 1 tiếng nói tăng trưởng đầy đủ. Tiếng nói giúp rất nhiều trong công đoạn nghĩ suy và giao tiếp, nhưng mà nó chẳng phải là 1 đề nghị cần phải có.
Nhà triết học Peter Carruthers đã lập luận rằng có 1 loại nghĩ suy tiếng nói bên trong cho phép chúng ta đưa ý nghĩ của mình vào nhận thức có tinh thần. Chúng ta có thể nghĩ suy ko có tiếng nói, nhưng mà tiếng nói cho chúng ta biết rằng chúng ta đang nghĩ suy.
Kết luận
Dù rằng chúng ta cần tiếng nói để trình bày xúc cảm và thông điệp của mình cho người khác 1 cách cụ thể và ở 1 chừng độ nào ấy, nó là cấp thiết để giao tiếp với người khác. Bên cạnh đó, vẫn có thể có công đoạn nghĩ suy nhưng mà ko có bất cứ sự can thiệp tiếng nói nào.
Con người đã hoạt động rất lâu trước lúc giao tiếp bằng lời nói hoặc bằng văn bản. Thành ra, hãy tự hỏi, làm thế nào nhưng mà nhân loại vẫn còn còn đó nếu tiếng nói là tối quan trọng đối với sự nghĩ suy?
Tư nhân tôi tin rằng sự nghĩ suy ko tách rời khỏi tiếng nói, vì định nghĩa về lời nói hoàn toàn chẳng thể tiến hành được nếu ko có bản lĩnh nghĩ suy, ngoài ra, tôi coi xét góc cạnh tiếng nói là nhân tố quan trọng giúp chúng ta tăng trưởng mau chóng trong công đoạn tiến hóa.
Vâng, tiếng nói đã cho phép chúng ta giao tiếp ở 1 cấp độ dễ tiếp cận hơn và tạo nên xã hội của chúng ta hiện nay, nhưng mà sức mạnh phệ nhất đằng sau tất cả điều này là bản lĩnh tư duy, điều đã biến mọi thứ chẳng thể thành có thể.
Nguồn: owlcation.com
Trên đây là nội dung về Chúng ta có cần tiếng nói để nghĩ suy ko? được nhiều độc giả ân cần ngày nay. Chúc quý bạn đọc tích lũy được nhiều tri thức quý giá qua bài viết này!
Tham khảo bài khác cùng phân mục: https://muonmau.vn/huyen-bi-tam-linh/khoa-hoc-tam-linh
Từ khóa kiếm tìm: Chúng ta có cần tiếng nói để nghĩ suy ko?
Thông tin khác
+Chúng ta có cần tiếng nói để nghĩ suy ko?
#Chúng #có #cần #ngôn #ngữ #để #suy #nghĩ #ko
Chúng ta có cần tiếng nói để nghĩ suy ko?
by
Hoa Sen Phật
02/11/2018
in
Khoa Học 0
Tiếng nói hiện ra trong đa phần mọi góc cạnh cuộc sống của chúng ta, thật khó để hình dung cuộc sống sẽ như thế nào nếu ko có tiếng nói. Nếu chúng ta ko có tên cho mọi thứ thì sao? Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta ko có kinh nghiệm trong việc đưa ra tuyên bố, đặt câu hỏi hoặc nói về những điều ko đích thực xảy ra? Liệu chúng ta có thể nghĩ suy? Nghĩ suy của chúng ta sẽ như thế nào nếu ko có tiếng nói?Để giải đáp những câu hỏi này, trước hết chúng ta cần hiểu mục tiêu của tiếng nói. Tiếng nói là công cụ cho phép chúng ta giao tiếp với nhau, và đa phần sự tân tiến của nhân loại đều đạt được phê chuẩn giao tiếp.Chúng ta cần tiếng nói để có thể bộc bạch xúc cảm của mình với người khác, và chúng ta ko chỉ sử dụng tiếng nói dưới dạng nói nhưng mà còn bằng văn bản.Có hàng chục nghìn tiếng nói trên toàn cầu. Bên cạnh đó, chúng ta có cần tiếng nói để nghĩ về những nghĩ suy của chính mình hay coi xét các định nghĩa nhưng mà ko đưa chúng vào các cụm từ?Nội dung bài viết
Tiếng nói giúp chúng ta nghĩ suy và giao tiếpCon người đã nghĩ suy như thế nào trước lúc có tiếng nói?Tiếng nói giúp chúng ta nghĩ suy như thế nào?Những người điếc bẩm sinh nghĩ suy như thế nào?Tư duy ko cần ngôn ngữÝ thức và xúc cảm ko nhất quyết phải có từ ngữNgôn ngữ mẹ đẻ xác định cách chúng ta suy nghĩKết luậnNgôn ngữ giúp chúng ta nghĩ suy và giao tiếpChúng ta cần tiếng nói để giao tiếp. 1 người bị điếc và mù và thậm chí nếu họ ko biết “cách nói”… vẫn cảm thấy đói và biết họ muốn ăn, họ vẫn cảm thấy lạnh, và biết họ muốn được ấm áp.Họ có thể cảm thấy mặt trời trên bộ mặt của họ hoặc nếm 1 quả táo. Những gì họ chẳng thể làm là truyền đạt những xúc cảm, kinh nghiệm và mong muốn cho người khác.“Cái gì” hiện ra trong đầu họ lúc 1 quả táo được đặt trong tay họ? So với 1 quả cam hoặc 1 tấm chăn? 1 nhận thức về cảm giác, mùi hương, tính năng…sẽ rõ ràng nếu họ ăn táo, bóc vỏ cam, hoặc quấn mình trong chăn. Rõ ràng là họ có những nghĩ suy. Nhưng mà những nghĩ suy chi tiết ấy là gì?Cách chúng ta nghĩ chẳng phải là thứ có thể quan sát được. Những biểu trưng hoặc định nghĩa nào tăng trưởng trong tâm não của chúng ta chẳng phải là thứ nhưng mà chúng ta có thể phán đoán.Bạn thấy 1 quả táo và tâm não của bạn kết nối nó với các định nghĩa từ ngữ nhưng mà bạn đã lưu vào bộ nhớ, nó là thức ăn, nó tròn, nó ngọt, giòn… Nếu bạn muốn truyền đạt rằng bạn biết nhân vật ấy là gì, bạn có thể nói ấy là quả táo.Nếu bạn đã không xa lạ với các giống không giống nhau, bạn thậm chí có thể có 1 nhãn cho nó, “táo Mỹ” , “táo Trung Quốc” và bạn sẽ ko xác định nó trong tâm não của bạn như 1 quả cam.
Tỉ dụ bạn ko biết tiếng Anh và người nào ấy chỉ vào “apple”, bạn vẫn biết nó là gì – chỉ cần nhãn bạn tự động gắn vào định nghĩa ấy để giao tiếp rằng bạn biết nó là “quả táo” và thậm chí mặc dầu từ ngữ nhưng mà bạn kết hợp với nhân vật sẽ không giống nhau, bạn vẫn sẽ trông thấy nó như 1 trái cây tròn với những đặc điểm biệt lập.Nhưng mà thay vì 1 quả táo, thứ gì ấy gần giống như 1 quả táo đã được hiển thị cho bạn nhưng mà bạn chưa từng thấy trước đây. Bạn biết nó chẳng phải là 1 quả táo, nhưng mà bạn ko được phép chạm hoặc nếm hoặc rà soát nhân vật. Thực tiễn là bạn ko có 1 nhãn, 1 từ…có tức là bạn chẳng thể nghĩ về nó? Rằng bạn ko nhận thức được nó?Con người đã nghĩ suy như thế nào trước lúc có tiếng nói?Người cổ xưa (Cavemen) đã làm gì trước lúc họ tăng trưởng tiếng nói? Họ xử lý các sự kiện trong ngày như thế nào trong đầu họ? Họ sẽ lạu bạu, nhưng mà những gì đang diễn ra trong đầu họ? Họ ghi nhớ những sự kiện nhưng mà họ đã trải qua bằng cách nào?Có 1 câu chuyện nổi danh về 1 cậu nhỏ phệ lên với những con sói. Đương nhiên là cậu đó chưa bao giờ học 1 tiếng nói nào. Vậy nghĩ suy ấy diễn ra như thế nào trong đầu của cậu đó?Cậu đó có nghĩ như cách chúng ta làm ko? Nếu vậy, làm thế nào? Cậu đó nghĩ thế nào về tiếng nói? Có cách nào khác để cậu đó xử lý các nghĩ suy của mình ko?Chúng ta đích thực nghĩ thế nào trong toàn cầu hiện nay? Chúng ta có coi xét những thứ ko có từ ngữ thực tiễn? Bạn đã bao giờ thấy mình làm điều ấy chưa? Ý tôi là có bản lĩnh nghĩ suy, thấu hiểu, để xử lý 1 cảm giác hay 1 định nghĩa nhưng mà ko có từ ngữ để diễn đạt!Tôi nghĩ tiếng nói là ko cấp thiết cho công đoạn này. Vâng, có thể là 1 hoặc 2 từ, nhưng mà chẳng phải là câu đầy đủ.Tỉ dụ, hãy hình dung bạn đang nghĩ tới việc đi sắm 1 đôi giày mới. Chỉ cần định nghĩa là đủ để tiến hành ý tưởng. Bạn ko nói với chính mình, “Tôi sẽ đi sắm 1 đôi giày”, bạn chỉ cần coi xét ý tưởng “sắm giày” trong đầu của bạn và có thể là ý tưởng bổ sung “shop” và ấy là tất cả những gì cấp thiết.Người cổ xưa có thể đã làm điều gần giống, nhưng mà thậm chí còn dễ dàng hơn thế. Ko có từ ngữ, chỉ định nghĩa đã được sử dụng trong công đoạn nghĩ suy. Bên cạnh đó, đây chẳng phải là 1 thí dụ hay vì người cổ xưa ko có giày hoặc shop để đi sắm sửa. Bên cạnh đó, bạn hiểu ý của tôi chứ!Tiếng nói giúp chúng ta nghĩ suy như thế nào?Bản lĩnh tư duy yêu cầu 1 vốn tiếng nói nhất mực. Đây là nhân tố giúp con người khác các loài động vật. Chúng ta có bản lĩnh phân tách và giảng giải môi trường, và chúng ta làm điều này với các từ và câu trong 1 tiếng nói có cấu trúc.Bên cạnh đó, với những nghĩ suy về cảm giác và xúc cảm của chính mình, nó có thể hoàn toàn khác.Tỉ dụ: Lúc bạn nghĩ về xúc cảm của chính mình, bạn có thấy mình nói “Tôi cảm thấy hạnh phúc” hay bạn chỉ dễ dàng cảm thu được xúc cảm nhưng mà chẳng thể hiện nó bằng lời nói?Tiếng nói là quan trọng cho việc tăng trưởng các định nghĩa mở mang và cho những nghĩ suy trừu tượng, 1 cái gì ấy nhưng mà con người đã trở nên hiện thực. Tiếng nói phân phối 1 bộ luật lệ giúp chúng ta tổ chức các nghĩ suy của mình và xây dựng ý nghĩa cân đối với những nghĩ suy của chúng ta.Bên cạnh đó, tư duy căn bản có thể ko nhất quyết liên can tới cấu trúc câu trong tâm não. Chúng ta vẫn có 1 bề ngoài “ngôn ngữ bên trong” nhưng mà chúng ta sử dụng để tự tinh thần về toàn cầu bao quanh, và vận dụng nghĩ suy của chúng ta vào những gì chúng ta định làm với toàn cầu ấy.Những người điếc bẩm sinh nghĩ suy như thế nào?Điều này khiến tôi nghĩ suy về những người ko có bản lĩnh nghe và nói. Họ nghĩ thế nào? Nghĩ suy của họ là gì?Tôi phải quay quay về với cách nhưng mà người cổ xưa có thể nghĩ, tại 1 thời khắc trong công đoạn tiến hóa của chúng ta lúc chúng ta chưa có tiếng nói nói.Họ có 5 cảm quan. Họ có mối liên hệ với toàn cầu của họ phê chuẩn những cảm quan ấy, nhưng mà họ ko có tiếng nói để trình bày xúc cảm của họ về những thứ họ trông thấy hoặc những thứ họ quan sát được để tương tác với người khác.Thành ra, làm thế nào họ trình bày xúc cảm của họ nếu họ tinh thần được các sự kiện hàng ngày? Sử dụng cảm giác hình ảnh có thể có 1 sự hiểu biết về toàn cầu bao quanh họ.Nghĩ suy bằng cách trình bày những nghĩ suy với màu sắc, nghĩ suy bằng cách suy ngẫm về cách chúng bị tác động bởi mùi hôi, có nhẽ ấy là tất cả những người cổ xưa đã làm để bộc bạch nghĩ suy của chính họ trong đầu họ.Lúc người cổ xưa vẫn chưa có con số, họ chỉ có thể nghĩ suy trong các thuật ngữ số giới hạn. Chả hạn như “1” hoặc “nhiều” và ko có gì ở giữa.Vẫn còn còn đó 1 bộ lạc ở Brazil được gọi là Bộ tộc Piraha, những người chỉ có các thuật ngữ như “ít” và “nhiều” trong tiếng nói của họ. Thành ra, họ chẳng thể nghĩ về số lượng item.Nghĩ suy bị giới hạn trong khuôn khổ cho phép bởi tiếng nói được sử dụng. Thành ra, ngay cả lúc tôi đang quyết tâm yêu cầu ý tưởng về cách con người có thể nghĩ nhưng mà ko cần tiếng nói, tôi cũng nói rõ rằng tiếng nói giúp chúng ta nghĩ suy. Các tiếng nói không giống nhau rất hữu dụng cho các thứ tự nghĩ suy không giống nhau dựa trên nhu cầu của từng khu vực.Tư duy ko cần ngôn ngữLý luận ko lời là gì? Nghĩ suy nhưng mà ko sử dụng câu.Tôi đã nghĩ suy rất nhiều. Vì định nghĩa ấy rất có liên can, tôi đã đưa nghĩ suy của mình vào câu để cố giao tiếp với bản thân mình.Có nhẽ 1 phần của bộ não của tôi đã giao tiếp với 1 số phần khác bằng cách phân phối các câu có cấu trúc để chẩn đoán và diễn giải.Quan trọng hơn, tôi bỗng dưng trông thấy rằng tôi đã cho phép bộ não của tôi nghĩ suy về những nghĩ suy. Tôi đã quyết tâm để bắt bản thân mình phản ảnh trên định nghĩa nhưng mà ko đích thực sử dụng các từ.Bạn có thường xuyên cân nhắc nghĩ suy 1 cách trực giác? Hình ảnh có thể thay thế tiếng nói để giao tiếp và nghĩ suy. Nó chẳng phải là ko bình thường để nghĩ suy với hình ảnh đại diện.Toàn cầu có thể được diễn đạt theo những cách ko đề nghị tiếng nói để giao tiếp. Tỉ dụ:Kiến giao tiếp phê chuẩn mùi, sử dụng kích thích tố như dấu hiệu hóa học.Ong giao tiếp phê chuẩn dancing, chúng sử dụng vận động để truyền đạt thông điệp hướng tới nơi chúng tìm thấy thức ăn.Tôi đang nói quá nhiều về giao tiếp chứ chẳng phải tư duy nội bộ. Bí quyết nghĩ suy ko cần tiếng nói là nghĩ suy trừu tượng.Nghĩ suy trừu tượng vượt ra ngoài những nghĩ suy chi tiết nhưng mà chỉ có thể được xây dựng bằng câu. Nó cho phép bản lĩnh tưởng tượng ý tưởng vượt ra ngoài sự hiển nhiên.Bạn sẽ biết bạn đang làm điều ấy lúc bạn thấy mình giảng giải những thứ bao quanh bạn theo bề ngoài trình diễn thay vì diễn giải mọi thứ theo từ ngữ.Kiểu nghĩ suy này được tiến hành tốc độ hơn rất nhiều so với nghĩ suy theo từ ngữ, bởi vì ko có thời kì hoang toàng lúc đặt nó thành lời.Các phán xét đạo đức có thể được tiến hành bằng “xúc cảm” thay vì tự trò chuyện với chính mình trong các câu. Nếu bạn thấy mình trải qua cuộc sống đưa ra quyết định mau chóng nhưng mà ko yêu cầu nhiều suy luận ý thức, thì bạn có thể đang sử dụng tư duy trừu tượng và phi tiếng nói.Tinh thần và xúc cảm ko nhất quyết phải có từ ngữChú ý tới những gì đang diễn ra bao quanh chúng ta hoặc để ý tới hành vi của chúng ta ko nhất quyết phải đề nghị từ ngữ. Nó chủ chốt là hoạt động của não.Các vùng không giống nhau của não được kích hoạt dựa trên những gì đang xảy ra. Chúng ta đích thực có thể có xúc cảm tới từ các hoạt động não bộ này. Nghĩ suy dưới dạng từ ngữ có thể ko cấp thiết để mắt tới thức được 1 cảm giác nảy sinh.Những nghĩ suy liên can tới xúc cảm có thể đã tăng trưởng vô thức trong bộ não của bạn. Bạn ko cần sử dụng các từ hoặc câu có cấu trúc thực tiễn để diễn giải nó. Từ ngữ chẳng phải khi nào cũng cấp thiết để miêu tả xúc cảm thư thái hay khó chịu.Nghĩ suy có thể ở 1 chừng độ tinh thần. Nhưng mà tôi sẽ ko loại bỏ hoạt động vô thức tác động tới nghĩ suy của chúng ta.Tiếng nói mẹ đẻ xác định cách chúng ta suy nghĩHai nhà tiếng nói học, Edward Sapir (1884-1939) và Benjamin Whorf (1897-1941) đã đưa ra 1 lý thuyết thú vị được gọi là giả thuyết Sapir-Whorf. Họ nói rằng cách mọi người nghĩ suy bị tác động mạnh bởi tiếng nói mẹ đẻ. Các từ của 1 tiếng nói xác định cách 1 chủ thể nghĩ.Tôi ko hoàn toàn đồng ý với điều này, vì nó có tức là 1 tư nhân chỉ có thể nghĩ ra 1 định nghĩa bằng cách sử dụng các từ được quyết định bởi tiếng nói.Dù rằng tôi đồng ý rằng đa phần chúng ta làm điều ấy trong đa phần thời kì, chỉ vì chúng ta đã học được 1 tiếng nói và chúng ta sử dụng nó. Nhưng mà như tôi đã đề ở trên, tôi nghĩ rằng mọi người có bản lĩnh nghĩ suy về mặt định nghĩa. Do ấy từ ngữ chẳng phải khi nào cũng cấp thiết.Từ “sự riêng tây – privacy” được xác nhận phổ biến trong xã hội chúng ta. Bên cạnh đó, trong tiếng Ý thì ko có 1 từ nào cho thuật ngữ này. Thành ra, điều này có tức là họ ko hiểu định nghĩa riêng tây?Người Ý vẫn trình bày hành vi trình bày sự hiểu biết về điều này, chả hạn như đóng cửa lúc sử dụng toilet công cộng. Điều này chứng minh là họ vẫn có thể cảm nhận tầm quan trọng của nó phê chuẩn nghĩ suy nhưng mà ko cần tiếng nói bộc lộ nó.1 tư nhân có thể có định nghĩa về 1 ý tưởng. Bạn đã bao giờ nghĩ ra 1 định nghĩa nào ấy trong tâm não mình nhưng mà chưa nói ra?Benjamin Whorf chỉ ra rằng, các từ đặt 1 nhãn lên ý tưởng và điều ấy tác động tới nghĩ suy của chúng ta về nó. Tôi đồng ý với điều ấy. Người cổ xưa có thể đã bị giảm thiểu trong cách nghĩ suy vì họ ko có 1 tiếng nói tăng trưởng đầy đủ. Tiếng nói giúp rất nhiều trong công đoạn nghĩ suy và giao tiếp, nhưng mà nó chẳng phải là 1 đề nghị cần phải có.Nhà triết học Peter Carruthers đã lập luận rằng có 1 loại nghĩ suy tiếng nói bên trong cho phép chúng ta đưa ý nghĩ của mình vào nhận thức có tinh thần. Chúng ta có thể nghĩ suy ko có tiếng nói, nhưng mà tiếng nói cho chúng ta biết rằng chúng ta đang nghĩ suy.Kết luậnMặc dù chúng ta cần tiếng nói để trình bày xúc cảm và thông điệp của mình cho người khác 1 cách cụ thể và ở 1 chừng độ nào ấy, nó là cấp thiết để giao tiếp với người khác. Bên cạnh đó, vẫn có thể có công đoạn nghĩ suy nhưng mà ko có bất cứ sự can thiệp tiếng nói nào.Con người đã hoạt động rất lâu trước lúc giao tiếp bằng lời nói hoặc bằng văn bản. Thành ra, hãy tự hỏi, làm thế nào nhưng mà nhân loại vẫn còn còn đó nếu tiếng nói là tối quan trọng đối với sự nghĩ suy?Tư nhân tôi tin rằng sự nghĩ suy ko tách rời khỏi tiếng nói, vì định nghĩa về lời nói hoàn toàn chẳng thể tiến hành được nếu ko có bản lĩnh nghĩ suy, ngoài ra, tôi coi xét góc cạnh tiếng nói là nhân tố quan trọng giúp chúng ta tăng trưởng mau chóng trong công đoạn tiến hóa.Vâng, tiếng nói đã cho phép chúng ta giao tiếp ở 1 cấp độ dễ tiếp cận hơn và tạo nên xã hội của chúng ta hiện nay, nhưng mà sức mạnh phệ nhất đằng sau tất cả điều này là bản lĩnh tư duy, điều đã biến mọi thứ chẳng thể thành có thể.Nguồn: owlcation.comXem thêmTại sao chúng ta lại nổi da gà? Ma có thật ko? Chứng cứ khoa học về sự còn đó của ma Trái đất có thể bị lỗ đen vũ trụ xơi tái ko? Vì sao chúng ta lại ngáp? Telekinesis – Bản lĩnh chuyển di vật dụng bằng ý nghĩ Tags: khoa học
Share2Tweet
Bạn vừa xem nội dung Chúng ta có cần tiếng nói để nghĩ suy ko?. Chúc bạn vui vẻ