Các thiết bị điện tử hiện nay đã biến thành đồ vật thân thuộc, thậm chí chẳng thể thiếu đối với trẻ. Mà kế bên mặt ích lợi cũng có nhiều vấn đề nảy sinh: Trẻ nghiện game dẫn tới chán học, xúc cảm thụ động, quan hệ ba má con cái ko tốt, thậm chí dẫn tới hậu quả nghiêm trọng như bị đình chỉ học, bỏ học.
Vì sao 1 số trẻ nghiện game, khi mà những trẻ khác thì ko? Làm sao để con ko bị cuốn vào game? Là ba má, bạn làm cách nào để kéo con ra khỏi “vũng lầy” này? Trường hợp 1 bà mẹ họ Vương ở Trung Quốc được san sớt sau đây có thể mang đến cho bạn 1 số bài học hữu dụng.
Mục lục
Tranh chấp
Đàn ông tôi vốn học giỏi, xếp loại bình ổn trong top 10 của lớp, là học trò ngoan trong mắt thầy u và thầy cô. Mà từ năm lớp 5 tiểu học, được các bạn cùng lớp chỉ dẫn, con xúc tiếp với trò chơi trên mạng, dần dần đam mê.
Thời kì đầu, mặc dầu thích chơi game mà việc học và làm bài tập hàng ngày của cháu vẫn có thể bảo đảm. Ngoài ra, do dịch bệnh nên phần bự thời kì học trực tuyến, con tôi ở nhà và có nhiều thời cơ chơi game hơn. Thái độ đối với việc học và làm bài tập càng ngày càng lấy lệ, thời kì chơi game càng ngày càng dài, mối quan hệ giữa ba má và con cái càng ngày càng căng thẳng.
Con có thái độ thụ động, chán học, động lực học tập càng ngày càng yếu, ngày nào về nhà cũng giam cấm mình trong phòng chơi game. Thấy việc đã phát triển thành nghiêm trọng, tôi mở màn dùng tới giải pháp cưỡng chế, ngăn cấm con đụng vào dế yêu. Mà tôi càng nghiêm khắc, cháu càng nổi loạn và phát sinh những trận cãi vã miên man.
Cho tới học kỳ 2 cấp 2, giữa tôi và đàn ông nổ ra tranh chấp.
Hôm đấy đi làm về, vừa vào cửa đã thấy con nằm trên sô pha nghịch dế yêu. Tôi liền bự tiếng hỏi: “Người nào bảo con dùng dế yêu? Học hành thế nào, sao ko kiểm soát bản thân vậy?”. Liên tục nói mấy câu đều ko có đáp lại, con đứng dậy sẵn sàng trở về phòng, tôi giận dữ tới muốn ngất đi. Tôi xông lên giật dế yêu của con, ném xuống đất!
Nó đẩy tôi thật mạnh và hét lên: “Mẹ có quyền gì nhưng ném dế yêu của con!”.
– “Mẹ là mẹ của con, vì sao ko có nhân cách quản con? Nhìn con hiện giờ đi, có ra gì ko?”.
Đàn ông hung hãn nhìn tôi chăm chăm như đối phương, ánh mắt lạnh lùng khiến tôi rùng mình: “Vậy mẹ đừng coi con là con của mẹ! Con ko muốn 1 người mẹ như thế!”. Diễn ra từ ngày đấy, mối quan hệ cả 2 như đóng băng. Trong suốt 1 tuần, mẹ con tôi ko nói với nhau 1 lời nào.
Nhìn lại vấn đề
Sau lúc tình cảm phát triển thành ghẻ lạnh, lý trí lại thắng thế. Tôi trông thấy rõ ràng rằng tình trạng này phải được chỉnh sửa, nếu ko, các vấn đề của con sẽ kéo dài và việc học sẽ bị đình trệ hoàn toàn. Hơn nữa, mỗi lúc nhớ lại cái cách ngày đấy con nhìn mình chăm chăm 1 cách hằn học, tôi lại cảm thấy có chút hoang mang.
Những năm cách đây không lâu, có quá nhiều báo cáo về hành vi cực đoan của thanh thiếu niên do tranh chấp với ba má, tôi đích thực sợ rằng nếu điều này tiếp diễn, mọi thứ sẽ tăng trưởng ngoài tầm kiểm soát. Chồng tôi đi làm ăn xa quanh năm chẳng thể làm gì để dạy bảo con cái khiến tôi càng thêm lo âu.
Tôi mở màn mày mò về giáo dục trẻ tuổi vị thành niên qua mạng Internet, tìm đến các chuyên gia, cùng nói chuyện với những phụ huynh có con nghiện game và cai thành công. Cũng chính từ thời khắc này, tôi mới đích thực tìm ra “cứu cánh” hữu hiệu.
Tôi đã nhờ họ giúp sức xả stress những lo âu của mình: Tôi nên làm gì để con bỏ chơi game và quay về hiện trạng học hành? Mối quan hệ của tôi với con tôi có thể được tu sửa?
Chuyên gia bảo việc trẻ nghiện game chỉ là bộc lộ. “Nhìn vẻ ngoài, có vẻ như trẻ ko thích học vì chơi game, mà lý do cốt tử là thực tiễn và việc học mang đến cho trẻ những trải nghiệm thụ động, thành ra trẻ chọn đắm mình trong toàn cầu trò chơi để trốn thoát”.
Chuyên gia này cho rằng, cảnh ngộ của mỗi em mỗi khác, mà phần bự là do sức ép học tập cao, ba má kiểm soát quá mức, khiến con cái mỏi mệt lúc nghĩ tới việc học. Khi này, về căn bản ba má sẽ đổ lỗi vấn đề cho trẻ, cho rằng trẻ học hành ko siêng năng, chỉ ham chơi game, ko kiểm soát được bản thân.
Sau lúc nghe phân tách, tôi mở màn suy ngẫm. Hóa ra sự thực về việc con nghiện game, chán học khác xa với những gì tôi nghĩ. Do sức ép cuộc sống và để chu cấp cho gia đình điều kiện sống tốt hơn, diễn ra từ đàn ông đi học, không tính tiền nong, chồng tôi chẳng thể phụ ô sin gia đình. Điều này khiến tôi coi đàn ông mình như nhân vật dựa dẫm của mình về mặt tình cảm.
Tôi ko chỉ nương tựa vào con về mặt tâm lý nhưng còn đặt mọi hy vọng vào con, mong con học giỏi, để tôi đề cao trị giá của mình trong việc dạy bảo con tốt. Tôi chẳng thể xử lý tốt nỗi lo âu trong lòng, trở thành việc kiểm soát con từng cụ thể. Tất cả những điều này khiến đứa trẻ ko chịu nổi, xúc cảm có chút suy sụp, sinh ra tâm lý lẩn tránh, đắm chìm trong toàn cầu trò chơi.
Hóa giải
Tôi mở màn khắc phục vấn đề từng bước dưới sự chỉ dẫn của chuyên gia:
1. Diễn ra từ mối quan hệ ba má con cái, an ủi xung đột và tăng mạnh sự tin cậy
Nhiều bậc ba má thấu hiểu thâm thúy rằng con cái ko thích học, suốt ngày dán mắt vào dế yêu, chơi game, ba má nói gì, làm gì cũng ko có chức năng. Điều này là do ba má ko biết con cái cần gì, họ chỉ bình chọn con cái từ giác độ của mình và chưa bao giờ nghĩ tới việc thiết lập mối quan hệ hài hòa với con phê chuẩn giao tiếp và thấu hiểu.
Chỉ lúc mối quan hệ được cải thiện, con cái mới chuẩn bị nói với ba má những nghĩ suy đích thực bên trong, những lúng túng và gian nan của chúng. Chỉ bằng cách này, ba má mới có thể giúp con khắc phục vấn đề 1 cách có tiêu chí và hiệu quả.
Chỉ mất khoảng đấy, tôi đã phát xuất hiện rất nhiều hiểu lầm trong việc giáo dục con cái của mình, cùng lúc cũng mày mò được nhiều điều về đặc dằn bụng lý của trẻ vị thành niên. Tôi quyết định xin lỗi con trước, tâm thành bộc bạch thái độ và chỉnh sửa.
Cuộc nói chuyện đồng đẳng khiến đàn ông trông thấy rằng tôi đích thực chuẩn bị buông bỏ “tư thế” làm mẹ và phấn đấu thấu hiểu, gần cận con, lớp phòng ngự bên trong của con cũng được nới lỏng.
Vào 1 bữa ăn tối, đàn ông nói với tôi:
“Con biết rằng mẹ đang phấn đấu chỉnh sửa. Thật ra con cũng biết mình giật lùi trong học tập, thái độ của con với mẹ cũng ko tốt, mà thỉnh thoảng sự lảu bảu của mẹ đích thực rất khó chịu khiến con ko có tâm cảnh học bài. Con thà chơi game còn hơn trò chuyện với mẹ. Trên thực tiễn, con cũng biết rằng say mê game là sai. Mẹ, cảm ơn mẹ đã sẵn lòng làm thân với con. Con cũng sẽ học tập siêng năng và bắt kịp điểm số các bạn”.
Tôi cực kỳ xúc động. Hóa ra mọi sự chỉnh sửa của thầy u đều có thể được con cái cảm nhận. Việc nới lỏng mối quan hệ ba má – con cái cũng tạo nền móng nhu yếu cho những chỉnh sửa và giáo dục sau này.
2. Giúp trẻ tìm lại cảm giác chấm dứt và cải thiện thành tựu học tập
Cảm giác chấm dứt là sự ưng ý lúc thành công trong học tập, công tác và mong muốn của mình được tiến hành. Đây là 1 nhân tố quan trọng tác động tới động cơ học tập của trẻ.
Lúc trẻ được khuyến khích và khen ngợi về sự tân tiến, cảm giác này sẽ được củng cố, từ đấy tạo ra tâm cảnh tiếp diễn học tập siêng năng, tăng lên sự vồ vập và động lực hăng hái, xúc tiến trẻ tiếp diễn thành công. Cảm giác trông thấy trị giá bản thân và được xác nhận này sẽ ko bao giờ bị quên đi 1 lúc đã trải qua.
Ngày nay, nhiều em ko có tinh thần quyết tâm để đạt thành tựu trong học tập. Trái lại, sẽ có cảm giác mắc cỡ và bế tắc bởi những phấn đấu của mình thường nhận về sự chỉ trích và phủ định. Tôi cũng từng phạm sai trái tương tự. Đặt tiêu chí cho con rất khó vì nghĩ điều này có thể kích thích tính cạnh tranh của trẻ. Và lúc con làm việc siêng năng vẫn khó đạt được, tôi tỏ vẻ bế tắc về con khiến con chán nản.
Tôi mở màn điều chỉnh bí quyết giáo dục để bao trùm lên đàn ông mình 1 bầu ko khí hăng hái và động viên. Mỗi ngày tôi sẽ phấn đấu tìm ra từ con 1 vài tân tiến bé, thí dụ như thời kì ngồi làm bài tập hợp hơn… Không những thế, tôi cũng nhìn ra những điều chưa làm tốt của con để cùng con trao đổi cách cải thiện.
Với sự khẳng định và cổ vũ tương tự ngày qua ngày, đàn ông tôi dần cảm thu được hạnh phúc hăng hái và cảm giác thành tích từ việc học, động cơ học tập của cháu càng ngày càng bự hơn. Tôi dần buông tay và trả lại quyền quyết định cho con mình. Tôi sắm cho con 1 chiếc dế yêu thiết bị cầm tay mới và nói: “Bạn học của con đều có, con ko có dế yêu thiết bị cầm tay thật phiền toái, mẹ sẽ sắm cho con 1 chiếc. Mẹ tin con sẽ điều hành thời kì của mình thật tốt!”.
Đàn ông tôi ngượng ngùng cười, mà từ vẻ mặt của con, tôi thấy 1 sự kiên trì.
Sau lúc mối quan hệ mẹ con phát triển thành hài hòa và con trải qua cảm giác thành tích từ việc học, chứng nghiện game thiên nhiên tiêu tán. Đôi khi cuối tuần hay những khi học hành mỏi mệt con cũng ngồi chơi 1 lát mà lại mau chóng quay về việc chính, và nỗi ám ảnh trong dĩ vãng cứ thế nhưng trôi đi.
Điểm số của đàn ông tôi cũng được cải thiện đều đặn, trong kỳ thi cuối kỳ, thứ hạng của đứa trẻ đã đạt trên mức trung bình. 1 kết quả tương tự nếu được đặt cách đây nửa năm, tôi thậm chí ko dám mơ đến.
Sau lúc trải qua cuộc “tranh đấu” này, tôi trông thấy thâm thúy rằng trong nhiều trường hợp, vấn đề của con cái giống như 1 tấm gương phản chiếu những vấn đề trong bí quyết giáo dục và những khuyết điểm của chính ba má. Vì thế, chúng ta cũng nên nhân thời cơ này để mày mò, điều chỉnh và sử dụng những bí quyết giáo dục khoa học, hiệu quả hơn để định hướng sự trưởng thành của trẻ.