Phân tích hình tượng người bà trong bài Bếp lửa mới nhất

Phân tích hình tượng người bà trong bài Bếp lửa mới nhất

- in Ngữ văn
214

Hãy cùng Muôn Màu theo dõi nội dung hay nhất về Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa
dưới đây nhé:

Đề bài: Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa

phan tich hinh tuong nguoi ba trong bai bep lua

Bạn đang xem: Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa

3 bài văn  Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa
 

Mục lục

1. Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa, mẫu số 1:

Bếp lửa của Bằng Việt là chuỗi những dòng kí ức tuổi thơ xinh xắn và hơn hết những kỉ niệm ấy luôn gắn với người bà thân thương. Chỉ với 1 bài thơ 7 khổ nhưng mà đã khắc họa những nhân phẩm cao quý, xinh xắn của bà. Bà cũng chính là biểu trưng của những người mẹ Việt Nam lớn lao, luôn hi sinh hết dạ vì con, vì cháu. Tất cả những vẻ đẹp đó được trình bày 1 cách sống động nhất, ấy đủ nhất qua những dòng thơ thấm đẫm tình mến thương.

Hình ảnh bà trong dòng kí ức tuổi thơ cháu hiện lên thật gần gụi, thiêng liêng với tình mến thương vô bờ, sự chở che và bao bọc. Cứ thế qua từng câu thơ, từng con chữ những đức tính, sự hinh sinh của bà được khơi ra với lòng hàm ân, kiêu hãnh thâm thúy của tác giả.

3 câu thơ đầu với hình ảnh bếp lửa là mạch nguồn khơi dậy hình ảnh người bà thân yêu: 1 bếp lửa lẩn vẩn sương sớm/ 1 bếp lửa ấp iu nồng đượm/ Cháu thương 3 biết mấy nắng mưa. Bếp lửa với ánh lửa lung linh, bập bùng vào sáng sớm gợi nên điều gì ấy thật thân yêu, thân cận. 2 chữ ấp iu vừa diễn đạt được cái khôn khéo trong công tác nhóm lửa của bà, nhưng mà cùng lúc còn cho thấy tấm lòng bao dong, nhân từ toát ra từ những cử chỉ đó. Từ hình ảnh bếp lửa, bằng tình cảm chân thực, thiên nhiên tác giả đã bật lên: Cháu thương bà biết mấy nắng mưa. Đấy là câu thơ dồn nén biết bao tình cảm thật tình, ẩn dụ nắng mưa biểu tượng cho những gieo neo cực nhọc trong đời bà. Cùng lúc ấy cũng là nỗi ám ảnh khôn nguôi day dứt trong lòng Bằng Việt. Hình ảnh bà hiện lên thật nhẹ nhõm, sâu lắng và những nhân phẩm xinh xắn của bà tuần tự xuất hiện rõ nét ở những khổ thơ tiếp theo.

Bà là người đàn bà tần tảo, chịu thương, chuyên cần. Trong những năm cả dân tộc ta sống trong đói kém, cái đói đã làm thịt chết biết bao lăm người dân Việt Nam, nhưng mà bà vẫn tảo tần, nuôi cháu khôn mập. Dĩ vãng về những năm đói kém đó hiển hiện rõ ràng hơn bao giờ hết qua cách trình bày ngôn từ rực rỡ đói mòn đói mỏi và hình ảnh đầy sự ám ảnh Bố đi đánh xe khô rạc ngựa gầy. Mỗi lần cháu nghĩ lại vẫn còn cay cay nơi đầu sống mũi. Khổ thơ ko 1 lần đề cập bà, nhưng mà vẻ đẹp của bà vẫn hiện hữu, vẫn thật mập lao, xinh xắn, ấy là vẻ đẹp của sự hi sinh lặng lẽ. Bà tần tảo cưu mang, bà là cây cổ thụ phệ mập chở che cho cháu và cả gia đình vượt qua những giống tố cuộc đời. Dáng bà bé nhỏ nhưng mà ý chí, sự hi sinh lại mập lao cực kỳ.

phan tich hinh tuong nguoi ba trong bai tho bep lua cua bang viet

Bà ko chỉ tần tảo, chăm lo cho gia đình nhưng mà bà còn là người nuôi dưỡng, dạy dỗ cháu khôn mập trưởng thành. Bà vừa làm bà, vừa làm bố mẹ bao bọc, chở che cho cháu. 8 năm bố mẹ xa nhà, bận công việc ở chiến khu là 8 năm cháu được sống trong khoảng tay mến thương, ấm áp của bà. Bà với 1 tình mến thương lặng lẽ, mỗi ngày đều dạy dỗ, khuyên bảo cháu: Cháu ở cùng bà, bà bảo cháu nghe/ Bà dạy cháu làm, bà chăm cháu học. Chính bà tà tà người đã nuôi dưỡng tâm hồn cháu bằng việc kể những câu chuyện ở Huế để nhắc nhở cháu về truyền thống gia đình, về những đau thương mất mát của dân tộc. Bà còn dạy dỗ, dạy cháu từng chút từng chút 1 để cháu ngày 1 khôn mập trưởng thành trong nghĩ suy và tư cách. Hàng loạt các từ bà bảo, bà dạy, bà chăm đã diễn đạt thâm thúy tình mến thương rộng lớn, sự chi chút hết mình bà dành cho cháu.

Ko chỉ vậy, bà còn là cột trụ kiên cố trong gia đình, là hậu phương mập để con cháu yên tâm công việc. Mặc xác Giặc đốt làng cháy tàn cháy rụi, dù chiến tranh có hủy hoại tàn khốc hơn nữa, bà vẫn vững lòng trước những thách thức: Vẫn vững lòng bà dặn cháu đinh ninh/ Bố ở chiến khu bố còn việc bố/ Nhưng có viết thư chớ kể này kể nọ/ Cứ bảo nhà vẫn được bình an. Câu thơ như lời bà nói, giản dị và chân thực biết nhường nào, nhưng mà nó có sức lay chuyển mập đối với mỗi chúng ta. Bà ko chỉ là chỗ dựa cho đứa cháu ấu thơ, khuyên bảo cháu học hành nhưng mà bà còn là hậu phương kiên cố cho những đứa con ngoài mặt trận yên tâm công việc. Hình ảnh bà gợi nhắc ta nhớ tới người bà trong bài thơ Đò Lèn của Nguyễn Duy: Bom Mĩ giội, nhà bà tôi bay mất/ đền Sòng bay, bay tuốt cả chùa chiền/ thánh với Phật rủ nhau đi đâu hết/ bà tôi đi bán trứng ở ga Lèn. Trước những bão tố chiến tranh, lòng bà vẫn vững vàng, tình mến thương, sự bao dong và tấm lòng hi sinh chính là sức mạnh giúp bà giúp bà chống lại mọi gieo neo, gian truân.

Đẹp tươi nhất, thiêng liêng, cao cả nhất chính bà là người đã khơi dậy những ước mơ, hi vọng, bà trao truyền sức mạnh phi thường của mình cho những lứa tuổi sau: Rồi sớm rồi chiều lại bếp lửa bà nhen/ 1 ngọn lửa lòng bà luôn ủ sẵn/ 1 ngọn lửa chứa niềm tin dằng dai. Lòng bà luôn ủ sẵn 1 niềm tin dằng dai, dẻo dai và bất tử. Ngọn lửa của kỉ niệm, tình mến thương sẽ nâng bước, soi sáng cho cháu trên suốt các chặng đường đời. Cộng với hình tượng “ngọn lửa”, các từ ngữ chỉ thời kì: “rồi sớm rồi chiều”, các động từ “nhen”, “ủ sẵn”, “chứa” đã khẳng định ý chí, khả năng sống của bà, cũng là của người đàn bà Việt Nam giữa thời chiến. Ở khổ thơ tiếp theo tác ví thử dụng hàng loạt điệp từ nhóm: Bà vẫn giữ lề thói dậy sớm/ Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượm/ Nhóm niềm mến thương, khoai sắn ngọt bùi/ Nhóm nồi xôi gạo sẻ mới chung vui/ Nhóm dậy cả những tâm tư tuổi bé. Từ hành động, bà đã nhóm dậy những gì thiêng liêng, cao quý nhất của con người: ấy là tình mến thương, thú vui; sự san sớt trong gieo neo của tình làng nghĩa xóm và xinh xắn nhất là những tâm tư, nguyện vọng của tuổi thơ. Nhờ có bà nhưng mà cháu biết sẻ chia, gắn bó với thôn ấp, biết sống ân tình chung thủy với quê hương, quốc gia.

Bằng sự liên kết linh động các phương thức biểu đạt: tự sự, mô tả và biểu cảm, giọng điệu hồi ức, đậm chất suy tư tác giả đã cho thấy chân dung 3 thật cao cả, xinh xắn nhưng mà cũng vô cùng thân yêu, bình dị. Bà là hình ảnh tiêu tiểu cho người phụ nữa Việt Nam đảm đang, tảo tần và giàu đức hi sinh. Cùng lúc bài thơ cùng là lời nhắc nhở mỗi chúng ta phải biết mến thương kính trọng ông bà và gia đình.

—————-HẾT BÀI 1——————

Ngoài Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa, để học tốt Tiếng Việt 3 hơn các em cần mày mò thêm các bài viết khác như Phân tách hình ảnh bếp lửa trong bài thơ Bếp lửa cũng như Phân tách bài thơ Bếp lửa nằm trong chương trình Ngữ Văn 9.

 

2. Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa, mẫu số 2:

Chỉ là 1 tiếng gà nhảy ổ giữa buổi trưa hè, 1 bếp lửa lẩn vẩn trong sương sớm… nhưng mà biết bao nghĩa tình. Phải chăng những điều bình dị, giản đơn chiếc lại chính là chìa khóa của tâm hồn, của những tình cảm khẩn thiết, thật tình nhưng mà ko 1 trị giá phổ biến nào có thể đổi được. Giả dụ Tiếng gà trưa đánh thức trong Xuân Quỳnh những kỉ niệm về bà cùng tình bà cháu cao đẹp thì Bếp lửa lại làm sống dậy trong lòng Bằng Việt cả 1 dĩ vãng đầy ắp kỉ niệm, từ ấy khẳng định tình bi cảm nhớ khôn nguôi của cháu với bà. Theo mạch xúc cảm của đối tượng trữ tình, ta cảm thu được cái ánh sáng của bếp lửa, sự ấm áp diệu kì và thiêng liêng của tình bà cháu và đặc thù ta được thấy chân dung xinh xắn, lung linh sắc màu cổ tích của người bà trong bài thơ.

Bếp lửa là lời hàn huyên của người cháu ở nơi xa nhớ về bà của mình với những kỉ niệm về tình bà cháu, trình bày sự mến yêu, ngưỡng vọng và suy ngẫm thâm thúy về bà. Mạch xúc cảm của bài thơ rất thiên nhiên, đi từ hồi ức tới hiện nay, từ kì niệm nâng lên thành suy ngẫm: hình ảnh bếp lửa gợi về những năm tháng tuổi thơ sống bên bà 8 năm ròng, làm hiện lên hình ảnh người bà với bao nỗi nặng nhọc và tình mến thương, trìu mến dành cho cháu; từ kỉ niệm, người cháu đã trưởng thành suy ngẫm và thấu hiểu cuộc đời bà lẽ sống giản dị nhưng mà cao quý của bà và mong muốn gửi niềm thương nhớ thâm thúy về với bà.

Bếp lửa với bao ấm áp đã biến thành hình ảnh khơi nguồn cho dòng xúc cảm của đối tượng trữ tình – người cháu. Bếp lửa khêu gợi, nhen lên, lan tỏa và cháy mãi trong, dòng hồi ức về kí ức tuổi thơ, rạng ngời chân dung của người bà:

1 bếp lửa lẩn vẩn sương sớm
1 bếp lửa ấp iu nồng đượm
Cháu thương bà biết mấy nắng mưa

cam nhan ve nguoi ba trong tac pham bep lua

Cụm từ “1 bếp lửa” vang lên biến thành điệp khúc khởi đầu bài thơ. Giữa cái sương sớm buốt lạnh, bếp lửa hiện lên làm chủ ko gian trở thành thật ấm áp. “Lởn vởn sương sớm” ko chỉ gợi tả hình ảnh bếp lửa thân thuộc trong mỗi gia đình Việt Nam những ban mai nhưng mà còn gợi lên hình ảnh bếp lửa chợp chờn trong kí ức tuổi thơ. Từ “ấp iu” đã gợi tả đôi tay nhẫn nại, khôn khéo và tấm lòng rộng mở của bà. Các từ láy “lẩn vẩn”, “ấp iu” đã kết nối và diễn đạt xác thực dòng xúc cảm được gợi lên từ hình ảnh bếp lửa. Từ sự khơi nguồn này, cả 1 dĩ vãng đầy ắp kỉ niệm đã thức dậy trong tâm khảm và suy ngẫm của người cháu.

Hình ảnh người bà qua dòng hồi ức, suy ngẫm của đối tượng trữ tình hiện lên với bao nỗi nặng nhọc và nhân phẩm đáng quý. Nhớ về bà, cháu nhớ về những kí ức tuổi thơ với bao kỉ niệm sống bên bà:

Lên 4 tuổi cháu đã quen mùi khói
Năm đó là năm đói mòn đói mỏi
Bố đi đánh xe khô rạc ngựa gầy
Chỉ nhớ khói hun nhèm mắt cháu
Nghĩ lại cho tới hiện tại sống mũi còn cay!

Khổ thơ ngắt nhịp ngắn và ko bất biến; càng về cuối đoạn, nhịp thơ càng chùng xuống như nhấn mạnh sự gieo neo, cùng cực nhưng mà 2 bà cháu đã trải đời qua. Hồi từ hiện nay, những kỉ niệm đã đưa cậu nhỏ năm nào về với quá, khứ cộng với những cảm giác rất thật “Nghĩ lại cho tới hiện tại sống mũi còn cay!”. Cái cay sè nơi sống mũi của 2 mươi năm về trước lại bất thần ập tới. Phải chăng dĩ vãng trong cháu vẫn còn rất sâu đậm, nguyên lành và không thể phai nhòa nên nó đã hiện, lên thật chân thực.

Có thể nói, tuổi thơ của cháu gắn liền với quá trình lịch sử đau thương nhưng mà oai hùng của dân tộc. Tuổi thơ đó có cái gian truân chung của thời kháng chiến chống Pháp. Trong cảnh ngộ “mẹ cùng cha bận công việc ko về”, cháu đã sống trong tình mến thương, sự đùm bọc, che chở, khuyên bảo của bà:

Xem thêm  Miêu tả ngoại hình bằng tiếng Anh Cập nhật

Cháu ở cùng bà, bà bảo cháu nghe
Bà dạy cháu làm, bà chăm cháu học

Trong hoài niệm về tuổi thơ, hình ảnh bếp lửa gần gụi thân thuộc luôn gắn liền với hình ảnh người bà thân yêu. Nhớ về bà là người cháu nhớ về bếp lửa, hình ảnh bà và bếp lửa luân gắn bó song hành. Nỗi nhớ da diết của người cháu với bà cũng chính là nỗi thương nhớ gia đình, quê hương, quốc gia.

Từ sự hồi ức về những kỉ niệm tuổi thơ, về bà và bếp lửa, người cháu đã suy ngẫm về cuộc đời, lẽ sống của bà. Trong hoài niệm tuổi thơ, hình ảnh bếp lửa gần gụi, thân thuộc luôn gắn liền với người bà tảo tần, chịu thương, chuyên cần:

Long đong đời bà biết mấy nắng mưa
Mấy chục năm rồi tới tận hiện thời
Bà vẫn giữ lề thói dậy sớm.

Từ hình ảnh bếp lửa bình dị, thân thuộc, cháu trông thấy những điều kì dị và thiêng liêng. Ngọn lửa từ bàn tay bà với bao tình mến thương đã nuôi mập cháu, nhóm dậy những tâm tư tuổi bé.

Chẳng những vậy, bà còn là người đàn bà giàu tình mến thương, đức hi sinh. Bà là hình tượng sáng ngời của người đàn bà Việt Nam trong kháng chiến. Bà lặng thầm, lặng thầm hi sinh cho Đất nước:

Bố ở chiến khu, bố còn việc bố,
Mày có viết thư chớ kể này kể nọ
Cứ bảo nhà vẫn được bình an.

Trong những năm tháng chiến tranh, cháu mập lên, trưởng thành trong tình mến thương, đức hi sinh cao cả, sự đùm bọc, chở che của người bà:

Rồi sớm rồi chiều lại bếp lửa bà nhen
1 ngọn lửa lòng bà luôn ủ sẵn
1 ngọn lửa chứa niềm tin dằng dai…

Hình ảnh bếp lửa đã được thi sĩ liên tưởng thành ngọn lửa của tình mến thương với ý nghĩa thật thâm thúy. Nếu bếp lửa là biểu lộ cuộc sống lặng thầm, lặng thầm của 2 bà cháu thì ngọn lửa rộng hơn, nó là nhựa sống tình yêu, là niềm tin của bà trong cuộc sống của 2 bà cháu.

Cuộc đời bà “long đong” mấy chục năm, bà lặng thầm hi sinh cho cháu, cho mọi người:

Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượm
Nhóm niềm mến thương khoai sắn ngọt bùi
Nhóm nồi xôi gạo mới sẻ chung vui
Nhóm dậy cả những tâm tư tuổi bé

Điệp từ “nhóm” được lặp lại nhiều lần trong đoạn thơ đã khẳng định bà ko chỉ là người nhóm lửa nhưng mà còn là người giữ lửa, truyền lửa, thắp lên trong người cháu ngọn lửa của tình mến thương, của nghị lực, niềm tin, giúp cháu vững bước trên đường đời. Bà ko chỉ là người chăm lo cho cháu đầy đủ về vật chất nhưng mà còn là người khiến cho tuổi thơ của cháu thêm đẹp, thêm kì ảo như trong truyện cổ tích. Người bà có trái tim nhân từ, người bà diệu kì đã nhóm dậy, khơi dậy, giáo dục và thức tỉnh tâm hồn cháu để nay mai cháu khôn mập thành người. Ta có thể bắt gặp người bà tương tự trong Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh:

Tiếng gà trưa
Mang bao lăm hạnh phúc
Đêm cháu về nằm mộng
Giấc ngủ hồng sắc trứng.
Với người cháu, ngọn lửa đó thật kì dị, thiêng liêng:
Ôi kì dị và thiêng liêng bếp lửa!

Trong cả bài thơ, mười lần xuất hiện ảnh ảnh bếp lửa là mười lần tác giả nhắc đến bà. Âm điệu những dòng thơ nhanh mạnh như tình cảm dâng trào của người cháu đối với bà. Hình ảnh bếp lửa thiêng liêng, kì dị vì bếp lửa luôn hiện hữu, gắn bó, song hành cộng với hình ảnh người bà, gắn liền với những năm tháng tuổi thơ của cháu. Bà và bếp lửa đã nuôi mập cháu, thắp sáng niềm tin và ước mong, biến thành điểm tựa ý thức của cháu. Câu thơ là lời thốt lên từ sâu thẳm tâm hồn người cháu, trình bày lòng kiêu hãnh, hàm ân thâm thúy của cháu với bà cũng như với quê hương, quốc gia.

Nhẹ nhõm, giản dị nhưng mà thâm thúy, thấm thía, Bếp lửa đã trình bày 1 cách xúc động hình ảnh người bà và tình bà cháu. Bếp lửa – ngọn lửa của bà cùng tình mến thương và những nhân phẩm tốt đẹp của bà đã soi rọi, nâng bước cháu trên trục đường đời đầy gieo neo thách thức. Hình ảnh người bà chính là hình ảnh của quê hương, quốc gia. Bài thơ trình bày thành công tình cảm mến yêu, trân trọng, hàm ân bà cũng là lòng hàm ân đối với quê hương, quốc gia biểu lộ cao đẹp của truyền thống “Uống nước nhớ nguồn”. Bếp lửa khêu gợi cho người đọc những suy ngẫm về tình cảm gia đình, về truyền thống tình nghĩa của dân tộc Việt Nam, để lại trong tâm hồn độc giả bao dư ba đẹp về tình bà cháu và chân dung người bà mến yêu.
 

3. Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa, mẫu số 3:

Lép Tôn-xtôi đã từng nói rằng: “1 tác phẩm nghệ thuật là kết quả của tình yêu”. Tình yêu con người, yêu cuộc sống chính là hạt mầm khỏe khoắn nuôi dưỡng tư cách, tài năng con người, cũng là cảm hứng sáng tác cho muôn tao nhân,nghệ sĩ. Cùng chung mạch nguồn về tình yêu gia đình, nếu nữ sĩ Xuân Quỳnh khiến người đọc nhớ về 1 thời bên người bà mến yêu với tiếng bà mắng yêu, với hình ảnh “Tay bà khum soi trứng” thì Bằng Việt lại khiến ta nhớ mãi người bà phúc hậu, giàu tình yêu với con cháu, dân tộc, và đặc thù người bà đó gắn với hình ảnh thân thuộc của làng quê Việt: “Bếp lửa”.

“Bếp lửa” như 1 đóa hoa đầu nhưng mà Bằng Việt thân gửi tới bạn đọc lúc ông đang là sinh viên năm thứ 2 du học tại Liên Xô. Xa gia đình, bằng hữu, quê hương, tại nơi đất khách quê người, ông bổi hổi nhớ lại kỉ niệm thơ dại bên bếp lửa cùng người bà đáng kính. Đấy là hình ảnh của ngọn lửa cháy leo heo bên vách bế trong làn sương buối sớm được đôi tay bà “ấp iu”, che chở. Hình ảnh “1 bếp lửa ấp iu nồng đượm” gợi ta nghĩ tới hình ảnh ngọn lửa có đôi tay gầy nhom, già nua của bà nhen nhóm, che chở cho ngọn lử cháy lên, sáng lên và khiến ta tưởng tượng tới sự ấp ủ, chở che, tình cảm mến thương, đùm bọc nhưng mà bà dành cho cháu trong những ngày tháng tuổi thơ.

Và rồi trong kí ức của cháu hiện về kỉ niệm năm 4 tuổi, năm 8 tuổi. Kỉ niệm tuổi thơ dại cứ tuần tự hiện về trong nỗi nhớ của cháu tựa như 1 thước phim quay chậm, ấy là kỉ niệm “8 năm ròng cháu cùng bà nhóm lửa”. Lời thơ rủ rỉ, tâm tư như câu chuyện trong cuộc sốn đời thương, cùng điệp ngữ “tu hú kêu” và câu hỏi tu từ “Lúc tu hú kêu bà còn nhớ ko bà?” gợi về nhiều những câu chuyện nhưng mà bà đã kể cho cháu nghe. Trong những năm tháng bố mẹ đi công việc xa, bà và cháu vấn vít bên nhau. Cháu ở bên bà, được bà nuôi dưỡng, chăm bẵm “bà bảo cháu nghe”, “bà dạy cháu học”, “bà chăm cháu làm”. Thời thơ dại, bà chính là chỗ dựa ý thức quan trọng cho cháu,…Bên bà, có nhẽ cháu sẽ thấy thật ấm áp, bình an, hạnh phúc biết bao.

Trong tâm não của cháu luôn khắc sâu kỉ niệm năm giặc phá làng, đốt làng, túp lều tranh của 2 bà cháu cũng bị đốt. Trong những tháng năm hà khắc đó, cháu nhớ như in lời dạy của bà:

“Bố ở chiến khu bố còn việc bố
Mày có viết thư chớ kể này kể nọ
Cứ bảo nhà vẫn được bình an”

cam nhan ve hinh tuong nguoi ba trong bai tho bep lua

Cuộc sống của 2 bà cháu cực kỳ gieo neo, cùng cực ở vào cảnh màn trời chiếu đất, ấy là ngày tháng u tối nhất. So với thực tiễn cuộc sống của 2 bà cháu, phương châm về chất đã ko được tuân thủ. Bà dặn cháu tương tự là để thầy u cháu yên tâm công việc. Từ lời dặn đó, ta thấy ở bà có những nhân phẩm thật cao đẹp: giàu lòng thương con, hi sinh hạnh phúc tuổi già để đổi lấy độc lập dân tộc và đặc thù là lòng can đảm, kiên trì của bà trước mọi gieo neo tàn khốc. Tuy bà ko trực tiếp tham dự tranh đấu nhưng mà lại là chỗ dựa kiên cố cho tiền phương. Cảm nhận đức hi sinh cao cả của bà, trong lòng ta lại nhớ về bao bà mẹ Việt Nam người hùng, những người đã rơi bao giọt nước mắt lúc phải tiễn chông con ra tiền phương, nhớ tới người mẹ Tà-ôi địu con trên lưng nhưng mà vẫn giã gạo nuội quân nhân trong “Khúc hát ru những em nhỏ mập trên lưng mẹ” của Nguyễn Khoa Điềm,… Những bà mẹ mến yêu đó xứng đáng được bác Hồ ca tụng là người “người hùng, quật cường, trung hậu, đảm đang”,…Bà chính là người điển hình cho nhân phẩm truyền thống của đàn bà Việt Nam tự bao đời nay…

Người cháu biểu thị những suy nghĩ về bếp lửa bà nhóm, và cũng là về bà:

“Rồi sớm rồi chiều lại bếp lửa bà nhen
1 ngọn lửa lòng bà luôn ủ sẵn
1 ngọn lửa chứa niềm tin dằng dai”

“Bếp lửa bà nhen” là hình ảnh mang nghĩa thực- bếp lửa cháy bằng rơm, bằng củi do bàn tay gầy nhom của bà nhen nhóm. Từ hình ảnh bếp lửa nhưng mà thi sĩ có sự liên tưởng thâm thúy tới ngọn lửa ấm áp của tình mến thương nhưng mà bà luôn ấp ôm dành cho cháu, bù đắp cho cháu lúc cháu phải xa mẹ cha. “Ngọn lửa chứa niềm tin dằng dai” là ngọn lửa của niềm tin trong cuộc sống, có nhựa sống mãnh liệt, dẻo dai nhưng mà bà truyền cho cháu. Bà ko chỉ là người nhóm bếp lửa nhưng mà còn là người giữ lửa, truyền lửa, ngọn lửa của bà thật thiêng liêng, cao cả và lớn lao.

Cuộc đời bà dẫu đầy truân chuyên, nặng nhọc, nhiều nắng mưa nhưng mà bà vẫn “giữ lề thói dậy sớm”- 1 người đảm đang, tảo tần, chịu thương, chuyên cần. Với cháu, việc nhóm bếp lửa của bà có ý nghĩa cực kỳ quan trọng:

“Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượm
Nhóm niềm mến thương khoai sắn ngọt bùi
Nhóm nồi xôi gạo mới sẻ chung vui
Nhóm dậy cả những tâm tư tuổi bé”

Mỗi lúc bà nhóm lên bếp lửa là nhóm lên tất cả: nhóm lên tình mến thương nhưng mà bà đã dành cho cháu, nhóm lên thú vui trong lòng cháu mỗi lúc mùa về, nhóm lên tình kết đoàn với láng giềng, hàng xóm và đặc thù, bà nhóm dậy tất cả những kỉ niệm thơ dại của cháu. Vậy là từ bếp lửa nhưng mà bà nhen, cháu đã khôn mập cả về thể chất và tâm hồn, để cháu được bay cao bay xa,…Từ bếp lửa thiêng liêng đó, cháu đã hiểu hơn về sự đảm đang nặng nhọc của bà. Bà chính là người nuôi dưỡng tâm hồn chắp cánh ước mong cho cháu.

Để rồi lúc xa bà, với cuộc sống đương đại, đầy đủ, cháu vãn ko nguôi nhớ về bà, có 1 điều ko bao giờ thay đổi, luôn khắc ghi trong tâm não cháu:

Nhưng mà vẫn chẳng khi nào quên nhắc nhở
Ban mai này bà nhóm bếp lên chưa?

Lời thơ của Bằng Việt rủ rỉ, nhẹ nhang, tâm tư cứ như 1 câu chuyện vậy. Người bà hiện lên trong tâm não của thi sĩ và ông dành cho bà tình yêu, sự trân trọng. Bài thơ cũng là lời nhắc với mỗi chúng ta: hãy luôn trân trọng những người nhà quanh ta, vì họ là cuộc sống của ta.

—————HẾT—————-

Tuy nhiên, Soạn bài Bếp lửa là 1 bài học quan trọng trong chương trình Ngữ Văn lớp 9 nhưng mà các em cần phải đặc thù lưu tâm.

Trên đây là nội dung về Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa
được nhiều độc giả kiếm tìm ngày nay. Chúc quý độc giả tích lũy được nhiều tri thức quý giá qua bài viết này!

Tham khảo bài khác cùng phân mục: Ngữ Văn

Từ khóa kiếm tìm: Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa

Thông tin khác

+

Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa

Xem thêm  Sự ăn mòn kim loại là gì? bản chất, tác hại và bảo vệ kim loại không bị ăn mòn – Hóa 9 bài 21 Cập nhật

#Phân #tích #hình #tượng #người #bà #trong #bài #Bếp #lửa

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push();

Đề bài: Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa

Bài viết mới đây

Melody tức là gì?

4 giờ trước

Ib là gì? Cách dùng ib trên facebook

7 giờ trước

1k là gì? Vì sao 1k bằng 1.000?

10 giờ trước

Ngày 10/3 dương lịch là ngày gì?

13 giờ trước

Bạn đang xem: Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa
3 bài văn  Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa 
Nội dung

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push();

1 1. Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa, mẫu số 1:2 2. Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa, mẫu số 2:3 3. Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa, mẫu số 3:
1. Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa, mẫu số 1:
Bếp lửa của Bằng Việt là chuỗi những dòng kí ức tuổi thơ xinh xắn và hơn hết những kỉ niệm ấy luôn gắn với người bà thân thương. Chỉ với 1 bài thơ 7 khổ nhưng mà đã khắc họa những nhân phẩm cao quý, xinh xắn của bà. Bà cũng chính là biểu trưng của những người mẹ Việt Nam lớn lao, luôn hi sinh hết dạ vì con, vì cháu. Tất cả những vẻ đẹp đó được trình bày 1 cách sống động nhất, ấy đủ nhất qua những dòng thơ thấm đẫm tình mến thương.
Hình ảnh bà trong dòng kí ức tuổi thơ cháu hiện lên thật gần gụi, thiêng liêng với tình mến thương vô bờ, sự chở che và bao bọc. Cứ thế qua từng câu thơ, từng con chữ những đức tính, sự hinh sinh của bà được khơi ra với lòng hàm ân, kiêu hãnh thâm thúy của tác giả.
3 câu thơ đầu với hình ảnh bếp lửa là mạch nguồn khơi dậy hình ảnh người bà thân yêu: 1 bếp lửa lẩn vẩn sương sớm/ 1 bếp lửa ấp iu nồng đượm/ Cháu thương 3 biết mấy nắng mưa. Bếp lửa với ánh lửa lung linh, bập bùng vào sáng sớm gợi nên điều gì ấy thật thân yêu, thân cận. 2 chữ ấp iu vừa diễn đạt được cái khôn khéo trong công tác nhóm lửa của bà, nhưng mà cùng lúc còn cho thấy tấm lòng bao dong, nhân từ toát ra từ những cử chỉ đó. Từ hình ảnh bếp lửa, bằng tình cảm chân thực, thiên nhiên tác giả đã bật lên: Cháu thương bà biết mấy nắng mưa. Đấy là câu thơ dồn nén biết bao tình cảm thật tình, ẩn dụ nắng mưa biểu tượng cho những gieo neo cực nhọc trong đời bà. Cùng lúc ấy cũng là nỗi ám ảnh khôn nguôi day dứt trong lòng Bằng Việt. Hình ảnh bà hiện lên thật nhẹ nhõm, sâu lắng và những nhân phẩm xinh xắn của bà tuần tự xuất hiện rõ nét ở những khổ thơ tiếp theo.
Bà là người đàn bà tần tảo, chịu thương, chuyên cần. Trong những năm cả dân tộc ta sống trong đói kém, cái đói đã làm thịt chết biết bao lăm người dân Việt Nam, nhưng mà bà vẫn tảo tần, nuôi cháu khôn mập. Dĩ vãng về những năm đói kém đó hiển hiện rõ ràng hơn bao giờ hết qua cách trình bày ngôn từ rực rỡ đói mòn đói mỏi và hình ảnh đầy sự ám ảnh Bố đi đánh xe khô rạc ngựa gầy. Mỗi lần cháu nghĩ lại vẫn còn cay cay nơi đầu sống mũi. Khổ thơ ko 1 lần đề cập bà, nhưng mà vẻ đẹp của bà vẫn hiện hữu, vẫn thật mập lao, xinh xắn, ấy là vẻ đẹp của sự hi sinh lặng lẽ. Bà tần tảo cưu mang, bà là cây cổ thụ phệ mập chở che cho cháu và cả gia đình vượt qua những giống tố cuộc đời. Dáng bà bé nhỏ nhưng mà ý chí, sự hi sinh lại mập lao cực kỳ.

Bà ko chỉ tần tảo, chăm lo cho gia đình nhưng mà bà còn là người nuôi dưỡng, dạy dỗ cháu khôn mập trưởng thành. Bà vừa làm bà, vừa làm bố mẹ bao bọc, chở che cho cháu. 8 năm bố mẹ xa nhà, bận công việc ở chiến khu là 8 năm cháu được sống trong khoảng tay mến thương, ấm áp của bà. Bà với 1 tình mến thương lặng lẽ, mỗi ngày đều dạy dỗ, khuyên bảo cháu: Cháu ở cùng bà, bà bảo cháu nghe/ Bà dạy cháu làm, bà chăm cháu học. Chính bà tà tà người đã nuôi dưỡng tâm hồn cháu bằng việc kể những câu chuyện ở Huế để nhắc nhở cháu về truyền thống gia đình, về những đau thương mất mát của dân tộc. Bà còn dạy dỗ, dạy cháu từng chút từng chút 1 để cháu ngày 1 khôn mập trưởng thành trong nghĩ suy và tư cách. Hàng loạt các từ bà bảo, bà dạy, bà chăm đã diễn đạt thâm thúy tình mến thương rộng lớn, sự chi chút hết mình bà dành cho cháu.
Ko chỉ vậy, bà còn là cột trụ kiên cố trong gia đình, là hậu phương mập để con cháu yên tâm công việc. Mặc xác Giặc đốt làng cháy tàn cháy rụi, dù chiến tranh có hủy hoại tàn khốc hơn nữa, bà vẫn vững lòng trước những thách thức: Vẫn vững lòng bà dặn cháu đinh ninh/ Bố ở chiến khu bố còn việc bố/ Nhưng có viết thư chớ kể này kể nọ/ Cứ bảo nhà vẫn được bình an. Câu thơ như lời bà nói, giản dị và chân thực biết nhường nào, nhưng mà nó có sức lay chuyển mập đối với mỗi chúng ta. Bà ko chỉ là chỗ dựa cho đứa cháu ấu thơ, khuyên bảo cháu học hành nhưng mà bà còn là hậu phương kiên cố cho những đứa con ngoài mặt trận yên tâm công việc. Hình ảnh bà gợi nhắc ta nhớ tới người bà trong bài thơ Đò Lèn của Nguyễn Duy: Bom Mĩ giội, nhà bà tôi bay mất/ đền Sòng bay, bay tuốt cả chùa chiền/ thánh với Phật rủ nhau đi đâu hết/ bà tôi đi bán trứng ở ga Lèn. Trước những bão tố chiến tranh, lòng bà vẫn vững vàng, tình mến thương, sự bao dong và tấm lòng hi sinh chính là sức mạnh giúp bà giúp bà chống lại mọi gieo neo, gian truân.
Đẹp tươi nhất, thiêng liêng, cao cả nhất chính bà là người đã khơi dậy những ước mơ, hi vọng, bà trao truyền sức mạnh phi thường của mình cho những lứa tuổi sau: Rồi sớm rồi chiều lại bếp lửa bà nhen/ 1 ngọn lửa lòng bà luôn ủ sẵn/ 1 ngọn lửa chứa niềm tin dằng dai. Lòng bà luôn ủ sẵn 1 niềm tin dằng dai, dẻo dai và bất tử. Ngọn lửa của kỉ niệm, tình mến thương sẽ nâng bước, soi sáng cho cháu trên suốt các chặng đường đời. Cộng với hình tượng “ngọn lửa”, các từ ngữ chỉ thời kì: “rồi sớm rồi chiều”, các động từ “nhen”, “ủ sẵn”, “chứa” đã khẳng định ý chí, khả năng sống của bà, cũng là của người đàn bà Việt Nam giữa thời chiến. Ở khổ thơ tiếp theo tác ví thử dụng hàng loạt điệp từ nhóm: Bà vẫn giữ lề thói dậy sớm/ Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượm/ Nhóm niềm mến thương, khoai sắn ngọt bùi/ Nhóm nồi xôi gạo sẻ mới chung vui/ Nhóm dậy cả những tâm tư tuổi bé. Từ hành động, bà đã nhóm dậy những gì thiêng liêng, cao quý nhất của con người: ấy là tình mến thương, thú vui; sự san sớt trong gieo neo của tình làng nghĩa xóm và xinh xắn nhất là những tâm tư, nguyện vọng của tuổi thơ. Nhờ có bà nhưng mà cháu biết sẻ chia, gắn bó với thôn ấp, biết sống ân tình chung thủy với quê hương, quốc gia.
Bằng sự liên kết linh động các phương thức biểu đạt: tự sự, mô tả và biểu cảm, giọng điệu hồi ức, đậm chất suy tư tác giả đã cho thấy chân dung 3 thật cao cả, xinh xắn nhưng mà cũng vô cùng thân yêu, bình dị. Bà là hình ảnh tiêu tiểu cho người phụ nữa Việt Nam đảm đang, tảo tần và giàu đức hi sinh. Cùng lúc bài thơ cùng là lời nhắc nhở mỗi chúng ta phải biết mến thương kính trọng ông bà và gia đình.
—————-HẾT BÀI 1——————
Ngoài Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa, để học tốt Tiếng Việt 3 hơn các em cần mày mò thêm các bài viết khác như Phân tách hình ảnh bếp lửa trong bài thơ Bếp lửa cũng như Phân tách bài thơ Bếp lửa nằm trong chương trình Ngữ Văn 9.
 
2. Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa, mẫu số 2:
Chỉ là 1 tiếng gà nhảy ổ giữa buổi trưa hè, 1 bếp lửa lẩn vẩn trong sương sớm… nhưng mà biết bao nghĩa tình. Phải chăng những điều bình dị, giản đơn chiếc lại chính là chìa khóa của tâm hồn, của những tình cảm khẩn thiết, thật tình nhưng mà ko 1 trị giá phổ biến nào có thể đổi được. Giả dụ Tiếng gà trưa đánh thức trong Xuân Quỳnh những kỉ niệm về bà cùng tình bà cháu cao đẹp thì Bếp lửa lại làm sống dậy trong lòng Bằng Việt cả 1 dĩ vãng đầy ắp kỉ niệm, từ ấy khẳng định tình bi cảm nhớ khôn nguôi của cháu với bà. Theo mạch xúc cảm của đối tượng trữ tình, ta cảm thu được cái ánh sáng của bếp lửa, sự ấm áp diệu kì và thiêng liêng của tình bà cháu và đặc thù ta được thấy chân dung xinh xắn, lung linh sắc màu cổ tích của người bà trong bài thơ.
Bếp lửa là lời hàn huyên của người cháu ở nơi xa nhớ về bà của mình với những kỉ niệm về tình bà cháu, trình bày sự mến yêu, ngưỡng vọng và suy ngẫm thâm thúy về bà. Mạch xúc cảm của bài thơ rất thiên nhiên, đi từ hồi ức tới hiện nay, từ kì niệm nâng lên thành suy ngẫm: hình ảnh bếp lửa gợi về những năm tháng tuổi thơ sống bên bà 8 năm ròng, làm hiện lên hình ảnh người bà với bao nỗi nặng nhọc và tình mến thương, trìu mến dành cho cháu; từ kỉ niệm, người cháu đã trưởng thành suy ngẫm và thấu hiểu cuộc đời bà lẽ sống giản dị nhưng mà cao quý của bà và mong muốn gửi niềm thương nhớ thâm thúy về với bà.
Bếp lửa với bao ấm áp đã biến thành hình ảnh khơi nguồn cho dòng xúc cảm của đối tượng trữ tình – người cháu. Bếp lửa khêu gợi, nhen lên, lan tỏa và cháy mãi trong, dòng hồi ức về kí ức tuổi thơ, rạng ngời chân dung của người bà:
1 bếp lửa lẩn vẩn sương sớmMột bếp lửa ấp iu nồng đượmCháu thương bà biết mấy nắng mưa

Cụm từ “1 bếp lửa” vang lên biến thành điệp khúc khởi đầu bài thơ. Giữa cái sương sớm buốt lạnh, bếp lửa hiện lên làm chủ ko gian trở thành thật ấm áp. “Lởn vởn sương sớm” ko chỉ gợi tả hình ảnh bếp lửa thân thuộc trong mỗi gia đình Việt Nam những ban mai nhưng mà còn gợi lên hình ảnh bếp lửa chợp chờn trong kí ức tuổi thơ. Từ “ấp iu” đã gợi tả đôi tay nhẫn nại, khôn khéo và tấm lòng rộng mở của bà. Các từ láy “lẩn vẩn”, “ấp iu” đã kết nối và diễn đạt xác thực dòng xúc cảm được gợi lên từ hình ảnh bếp lửa. Từ sự khơi nguồn này, cả 1 dĩ vãng đầy ắp kỉ niệm đã thức dậy trong tâm khảm và suy ngẫm của người cháu.
Hình ảnh người bà qua dòng hồi ức, suy ngẫm của đối tượng trữ tình hiện lên với bao nỗi nặng nhọc và nhân phẩm đáng quý. Nhớ về bà, cháu nhớ về những kí ức tuổi thơ với bao kỉ niệm sống bên bà:
Lên 4 tuổi cháu đã quen mùi khóiNăm đó là năm đói mòn đói mỏiBố đi đánh xe khô rạc ngựa gầyChỉ nhớ khói hun nhèm mắt cháuNghĩ lại cho tới hiện tại sống mũi còn cay!
Khổ thơ ngắt nhịp ngắn và ko bất biến; càng về cuối đoạn, nhịp thơ càng chùng xuống như nhấn mạnh sự gieo neo, cùng cực nhưng mà 2 bà cháu đã trải đời qua. Hồi từ hiện nay, những kỉ niệm đã đưa cậu nhỏ năm nào về với quá, khứ cộng với những cảm giác rất thật “Nghĩ lại cho tới hiện tại sống mũi còn cay!”. Cái cay sè nơi sống mũi của 2 mươi năm về trước lại bất thần ập tới. Phải chăng dĩ vãng trong cháu vẫn còn rất sâu đậm, nguyên lành và không thể phai nhòa nên nó đã hiện, lên thật chân thực.
Có thể nói, tuổi thơ của cháu gắn liền với quá trình lịch sử đau thương nhưng mà oai hùng của dân tộc. Tuổi thơ đó có cái gian truân chung của thời kháng chiến chống Pháp. Trong cảnh ngộ “mẹ cùng cha bận công việc ko về”, cháu đã sống trong tình mến thương, sự đùm bọc, che chở, khuyên bảo của bà:
Cháu ở cùng bà, bà bảo cháu ngheBà dạy cháu làm, bà chăm cháu học
Trong hoài niệm về tuổi thơ, hình ảnh bếp lửa gần gụi thân thuộc luôn gắn liền với hình ảnh người bà thân yêu. Nhớ về bà là người cháu nhớ về bếp lửa, hình ảnh bà và bếp lửa luân gắn bó song hành. Nỗi nhớ da diết của người cháu với bà cũng chính là nỗi thương nhớ gia đình, quê hương, quốc gia.
Từ sự hồi ức về những kỉ niệm tuổi thơ, về bà và bếp lửa, người cháu đã suy ngẫm về cuộc đời, lẽ sống của bà. Trong hoài niệm tuổi thơ, hình ảnh bếp lửa gần gụi, thân thuộc luôn gắn liền với người bà tảo tần, chịu thương, chuyên cần:
Long đong đời bà biết mấy nắng mưaMấy chục năm rồi tới tận bây giờBà vẫn giữ lề thói dậy sớm.
Từ hình ảnh bếp lửa bình dị, thân thuộc, cháu trông thấy những điều kì dị và thiêng liêng. Ngọn lửa từ bàn tay bà với bao tình mến thương đã nuôi mập cháu, nhóm dậy những tâm tư tuổi bé.
Chẳng những vậy, bà còn là người đàn bà giàu tình mến thương, đức hi sinh. Bà là hình tượng sáng ngời của người đàn bà Việt Nam trong kháng chiến. Bà lặng thầm, lặng thầm hi sinh cho Đất nước:
Bố ở chiến khu, bố còn việc bố,Mày có viết thư chớ kể này kể nọCứ bảo nhà vẫn được bình an.
Trong những năm tháng chiến tranh, cháu mập lên, trưởng thành trong tình mến thương, đức hi sinh cao cả, sự đùm bọc, chở che của người bà:
Rồi sớm rồi chiều lại bếp lửa bà nhenMột ngọn lửa lòng bà luôn ủ sẵnMột ngọn lửa chứa niềm tin dằng dai…
Hình ảnh bếp lửa đã được thi sĩ liên tưởng thành ngọn lửa của tình mến thương với ý nghĩa thật thâm thúy. Nếu bếp lửa là biểu lộ cuộc sống lặng thầm, lặng thầm của 2 bà cháu thì ngọn lửa rộng hơn, nó là nhựa sống tình yêu, là niềm tin của bà trong cuộc sống của 2 bà cháu.
Cuộc đời bà “long đong” mấy chục năm, bà lặng thầm hi sinh cho cháu, cho mọi người:
Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượmNhóm niềm mến thương khoai sắn ngọt bùiNhóm nồi xôi gạo mới sẻ chung vuiNhóm dậy cả những tâm tư tuổi bé
Điệp từ “nhóm” được lặp lại nhiều lần trong đoạn thơ đã khẳng định bà ko chỉ là người nhóm lửa nhưng mà còn là người giữ lửa, truyền lửa, thắp lên trong người cháu ngọn lửa của tình mến thương, của nghị lực, niềm tin, giúp cháu vững bước trên đường đời. Bà ko chỉ là người chăm lo cho cháu đầy đủ về vật chất nhưng mà còn là người khiến cho tuổi thơ của cháu thêm đẹp, thêm kì ảo như trong truyện cổ tích. Người bà có trái tim nhân từ, người bà diệu kì đã nhóm dậy, khơi dậy, giáo dục và thức tỉnh tâm hồn cháu để nay mai cháu khôn mập thành người. Ta có thể bắt gặp người bà tương tự trong Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh:
Tiếng gà trưaMang bao lăm hạnh phúcĐêm cháu về nằm mơGiấc ngủ hồng sắc trứng.Với người cháu, ngọn lửa đó thật kì dị, thiêng liêng:Ôi kì dị và thiêng liêng bếp lửa!
Trong cả bài thơ, mười lần xuất hiện ảnh ảnh bếp lửa là mười lần tác giả nhắc đến bà. Âm điệu những dòng thơ nhanh mạnh như tình cảm dâng trào của người cháu đối với bà. Hình ảnh bếp lửa thiêng liêng, kì dị vì bếp lửa luôn hiện hữu, gắn bó, song hành cộng với hình ảnh người bà, gắn liền với những năm tháng tuổi thơ của cháu. Bà và bếp lửa đã nuôi mập cháu, thắp sáng niềm tin và ước mong, biến thành điểm tựa ý thức của cháu. Câu thơ là lời thốt lên từ sâu thẳm tâm hồn người cháu, trình bày lòng kiêu hãnh, hàm ân thâm thúy của cháu với bà cũng như với quê hương, quốc gia.
Nhẹ nhõm, giản dị nhưng mà thâm thúy, thấm thía, Bếp lửa đã trình bày 1 cách xúc động hình ảnh người bà và tình bà cháu. Bếp lửa – ngọn lửa của bà cùng tình mến thương và những nhân phẩm tốt đẹp của bà đã soi rọi, nâng bước cháu trên trục đường đời đầy gieo neo thách thức. Hình ảnh người bà chính là hình ảnh của quê hương, quốc gia. Bài thơ trình bày thành công tình cảm mến yêu, trân trọng, hàm ân bà cũng là lòng hàm ân đối với quê hương, quốc gia biểu lộ cao đẹp của truyền thống “Uống nước nhớ nguồn”. Bếp lửa khêu gợi cho người đọc những suy ngẫm về tình cảm gia đình, về truyền thống tình nghĩa của dân tộc Việt Nam, để lại trong tâm hồn độc giả bao dư ba đẹp về tình bà cháu và chân dung người bà mến yêu. 
3. Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa, mẫu số 3:
Lép Tôn-xtôi đã từng nói rằng: “1 tác phẩm nghệ thuật là kết quả của tình yêu”. Tình yêu con người, yêu cuộc sống chính là hạt mầm khỏe khoắn nuôi dưỡng tư cách, tài năng con người, cũng là cảm hứng sáng tác cho muôn tao nhân,nghệ sĩ. Cùng chung mạch nguồn về tình yêu gia đình, nếu nữ sĩ Xuân Quỳnh khiến người đọc nhớ về 1 thời bên người bà mến yêu với tiếng bà mắng yêu, với hình ảnh “Tay bà khum soi trứng” thì Bằng Việt lại khiến ta nhớ mãi người bà phúc hậu, giàu tình yêu với con cháu, dân tộc, và đặc thù người bà đó gắn với hình ảnh thân thuộc của làng quê Việt: “Bếp lửa”.
“Bếp lửa” như 1 đóa hoa đầu nhưng mà Bằng Việt thân gửi tới bạn đọc lúc ông đang là sinh viên năm thứ 2 du học tại Liên Xô. Xa gia đình, bằng hữu, quê hương, tại nơi đất khách quê người, ông bổi hổi nhớ lại kỉ niệm thơ dại bên bếp lửa cùng người bà đáng kính. Đấy là hình ảnh của ngọn lửa cháy leo heo bên vách bế trong làn sương buối sớm được đôi tay bà “ấp iu”, che chở. Hình ảnh “1 bếp lửa ấp iu nồng đượm” gợi ta nghĩ tới hình ảnh ngọn lửa có đôi tay gầy nhom, già nua của bà nhen nhóm, che chở cho ngọn lử cháy lên, sáng lên và khiến ta tưởng tượng tới sự ấp ủ, chở che, tình cảm mến thương, đùm bọc nhưng mà bà dành cho cháu trong những ngày tháng tuổi thơ.
Và rồi trong kí ức của cháu hiện về kỉ niệm năm 4 tuổi, năm 8 tuổi. Kỉ niệm tuổi thơ dại cứ tuần tự hiện về trong nỗi nhớ của cháu tựa như 1 thước phim quay chậm, ấy là kỉ niệm “8 năm ròng cháu cùng bà nhóm lửa”. Lời thơ rủ rỉ, tâm tư như câu chuyện trong cuộc sốn đời thương, cùng điệp ngữ “tu hú kêu” và câu hỏi tu từ “Lúc tu hú kêu bà còn nhớ ko bà?” gợi về nhiều những câu chuyện nhưng mà bà đã kể cho cháu nghe. Trong những năm tháng bố mẹ đi công việc xa, bà và cháu vấn vít bên nhau. Cháu ở bên bà, được bà nuôi dưỡng, chăm bẵm “bà bảo cháu nghe”, “bà dạy cháu học”, “bà chăm cháu làm”. Thời thơ dại, bà chính là chỗ dựa ý thức quan trọng cho cháu,…Bên bà, có nhẽ cháu sẽ thấy thật ấm áp, bình an, hạnh phúc biết bao.
Trong tâm não của cháu luôn khắc sâu kỉ niệm năm giặc phá làng, đốt làng, túp lều tranh của 2 bà cháu cũng bị đốt. Trong những tháng năm hà khắc đó, cháu nhớ như in lời dạy của bà:
“Bố ở chiến khu bố còn việc bốMày có viết thư chớ kể này kể nọCứ bảo nhà vẫn được bình an”

Xem thêm  Thuyết minh hai đoạn đầu bài Bình Ngô Đại Cáo hay nhất

Cuộc sống của 2 bà cháu cực kỳ gieo neo, cùng cực ở vào cảnh màn trời chiếu đất, ấy là ngày tháng u tối nhất. So với thực tiễn cuộc sống của 2 bà cháu, phương châm về chất đã ko được tuân thủ. Bà dặn cháu tương tự là để thầy u cháu yên tâm công việc. Từ lời dặn đó, ta thấy ở bà có những nhân phẩm thật cao đẹp: giàu lòng thương con, hi sinh hạnh phúc tuổi già để đổi lấy độc lập dân tộc và đặc thù là lòng can đảm, kiên trì của bà trước mọi gieo neo tàn khốc. Tuy bà ko trực tiếp tham dự tranh đấu nhưng mà lại là chỗ dựa kiên cố cho tiền phương. Cảm nhận đức hi sinh cao cả của bà, trong lòng ta lại nhớ về bao bà mẹ Việt Nam người hùng, những người đã rơi bao giọt nước mắt lúc phải tiễn chông con ra tiền phương, nhớ tới người mẹ Tà-ôi địu con trên lưng nhưng mà vẫn giã gạo nuội quân nhân trong “Khúc hát ru những em nhỏ mập trên lưng mẹ” của Nguyễn Khoa Điềm,… Những bà mẹ mến yêu đó xứng đáng được bác Hồ ca tụng là người “người hùng, quật cường, trung hậu, đảm đang”,…Bà chính là người điển hình cho nhân phẩm truyền thống của đàn bà Việt Nam tự bao đời nay…
Người cháu biểu thị những suy nghĩ về bếp lửa bà nhóm, và cũng là về bà:
“Rồi sớm rồi chiều lại bếp lửa bà nhenMột ngọn lửa lòng bà luôn ủ sẵnMột ngọn lửa chứa niềm tin dằng dai”
“Bếp lửa bà nhen” là hình ảnh mang nghĩa thực- bếp lửa cháy bằng rơm, bằng củi do bàn tay gầy nhom của bà nhen nhóm. Từ hình ảnh bếp lửa nhưng mà thi sĩ có sự liên tưởng thâm thúy tới ngọn lửa ấm áp của tình mến thương nhưng mà bà luôn ấp ôm dành cho cháu, bù đắp cho cháu lúc cháu phải xa mẹ cha. “Ngọn lửa chứa niềm tin dằng dai” là ngọn lửa của niềm tin trong cuộc sống, có nhựa sống mãnh liệt, dẻo dai nhưng mà bà truyền cho cháu. Bà ko chỉ là người nhóm bếp lửa nhưng mà còn là người giữ lửa, truyền lửa, ngọn lửa của bà thật thiêng liêng, cao cả và lớn lao.
Cuộc đời bà dẫu đầy truân chuyên, nặng nhọc, nhiều nắng mưa nhưng mà bà vẫn “giữ lề thói dậy sớm”- 1 người đảm đang, tảo tần, chịu thương, chuyên cần. Với cháu, việc nhóm bếp lửa của bà có ý nghĩa cực kỳ quan trọng:
“Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượmNhóm niềm mến thương khoai sắn ngọt bùiNhóm nồi xôi gạo mới sẻ chung vuiNhóm dậy cả những tâm tư tuổi bé”
Mỗi lúc bà nhóm lên bếp lửa là nhóm lên tất cả: nhóm lên tình mến thương nhưng mà bà đã dành cho cháu, nhóm lên thú vui trong lòng cháu mỗi lúc mùa về, nhóm lên tình kết đoàn với láng giềng, hàng xóm và đặc thù, bà nhóm dậy tất cả những kỉ niệm thơ dại của cháu. Vậy là từ bếp lửa nhưng mà bà nhen, cháu đã khôn mập cả về thể chất và tâm hồn, để cháu được bay cao bay xa,…Từ bếp lửa thiêng liêng đó, cháu đã hiểu hơn về sự đảm đang nặng nhọc của bà. Bà chính là người nuôi dưỡng tâm hồn chắp cánh ước mong cho cháu.
Để rồi lúc xa bà, với cuộc sống đương đại, đầy đủ, cháu vãn ko nguôi nhớ về bà, có 1 điều ko bao giờ thay đổi, luôn khắc ghi trong tâm não cháu:
Nhưng mà vẫn chẳng khi nào quên nhắc nhởSớm nay mai bà nhóm bếp lên chưa?
Lời thơ của Bằng Việt rủ rỉ, nhẹ nhang, tâm tư cứ như 1 câu chuyện vậy. Người bà hiện lên trong tâm não của thi sĩ và ông dành cho bà tình yêu, sự trân trọng. Bài thơ cũng là lời nhắc với mỗi chúng ta: hãy luôn trân trọng những người nhà quanh ta, vì họ là cuộc sống của ta.
—————HẾT—————-
Tuy nhiên, Soạn bài Bếp lửa là 1 bài học quan trọng trong chương trình Ngữ Văn lớp 9 nhưng mà các em cần phải đặc thù lưu tâm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push();

Bạn vừa xem nội dung Phân tách hình tượng người bà trong bài Bếp lửa
. Chúc bạn vui vẻ

You may also like

Bài 2 trang 114 SGK Ngữ văn 12 tập 1 hay nhất

Hãy cùng Muôn Màu theo dõi nội dung