Trình bày quan điểm về việc giữ gìn tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài mới nhất

Trình bày quan điểm về việc giữ gìn tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài mới nhất

- in Ngữ văn
288

Hãy cùng Muôn Màu theo dõi nội dung cập nhật về Thể hiện ý kiến về việc giữ giàng tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài dưới đây nhé:

Đề bài: Thể hiện ý kiến về việc giữ giàng tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài

trinh bay quan diem ve viec giu gin tieng me de va hoc tap tieng nuoc ngoai

Bài làm:

Bạn đang xem: Thể hiện ý kiến về việc giữ giàng tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài

Tiếng nói mẹ đẻ của 1 non sông dân tộc là biểu thị cho nền văn hóa của quốc gia, là di sản hết sức quý giá của dân tộc nhưng cha ông ta đúc kết, hoàn thiện suốt mấy nghìn 5 văn hiến, cùng lúc là 1 trong những nhân tố cấu thành quốc gia. Hiện tại trong xu thế hội nhập thế giới, việc biết thêm 1 vài tiếng nói để tăng lên trình độ là hoàn toàn cân đối và nhu yếu, thế nhưng mà, ko vì vậy nhưng chúng ta quên mất ko còn trân trọng tiếng mẹ đẻ, thay vào ấy chúng ta phải cực kỳ giữ giàng và phát huy nó như 1 niềm kiêu hãnh của dân tộc.

Tiếng mẹ đẻ hiểu nôm na là thứ tiếng nói trước tiên chúng ta được học và xúc tiếp từ thuở ấu thơ, diễn ra từ chúng ta mở màn có nhận thức. Con người diễn ra từ sinh ra đã được nghe những tiếng à ơi từ lời ru ngọt ngào của bà của mẹ, ngôn ngữ đầu đời không hề chúng ta được học ở trường ở lớp nhưng do chính những người nhà trong gia đình chỉ dạy. Nói tương tự để biết rằng tiếng mẹ đẻ hầu hết là 1 bản năng được xây dựng trong chính công đoạn chúng ta sinh sống và tăng trưởng, dù ko được giảng dạy chính thức ở trường học thì bản thân mỗi con người vẫn có thể lĩnh hội được phê chuẩn đời sống hằng ngày, phê chuẩn giao tiếp với xã hội. Tiếng mẹ đẻ là 1 dạng tiếng nói mang tính truyền thống và kế thừa, thầy u truyền cho con cái của mình phê chuẩn công đoạn nuôi dạy, là cái gốc tích đã ăn sâu vào máu thịt vào tâm hồn của mỗi con người, biến thành nét rực rỡ riêng cho từng non sông, dân tộc, dùng để phân biệt giữa các dân tộc với nhau và trình bày sự hợp nhất của 1 số đông người.

Tiếng nước ngoài hay còn gọi là ngoại ngữ, là 1 tiếng nói thứ 2, của 1 non sông dân tộc khác, việc học tập chúng khá gian khổ, bởi nó ko mang tính truyền thống và kế thừa, cũng chẳng phải được sử dụng tầm thường trong 1 số đông người của 1 non sông. Việc xúc tiếp với chúng khá giảm thiểu, đặc trưng con người khó có thể nói 1 ngoại ngữ như tiếng mẹ đẻ bởi chất giọng và lề thói sử dụng tiếng mẹ đẻ từ thời thơ ấu. Ngoại ngữ là tiếng nói thứ 2 chúng ta phải học tập hăng hái và sử dụng thường xuyên thì mới có thể sử dụng kha khá thuần thục. Người ta có xu hướng quên đi những ngoại ngữ nhưng mình đã học tập, thậm chí là thuần thục, nếu ko có sự củng cố thường xuyên bởi nó là dạng tri thức hăng hái đoàn luyện, chẳng phải là 1 lề thói như tiếng mẹ đẻ.

Non sông đang trên đà hội nhập, mở cửa giao lưu với toàn cầu, nhằm xúc tiến sự tăng trưởng của nền kinh tế, văn hóa, xã hội. Sự bàn bạc giao lưu với người ngoại bang càng ngày càng trở thành tầm thường và hết sức quan trọng trong công tác. Điều khuyến khích mỗi tư nhân cần tinh thần tự trau dồi cho mình thêm 1 vài ngoại ngữ để dùng cho cho nhu cầu công tác và tăng trưởng bản thân, tăng lên tầm kiến thức. Đặc trưng trong các trường học đã bổ sung thêm môn ngoại ngữ, tầm thường nhất là tiếng Anh để dùng cho nhu cầu học tập của các em học trò. Đấy là 1 tín hiệu hăng hái, ghi lại sự tăng trưởng và cố gắng đổi mới của quốc gia của quần chúng ta, nhận thức của dân tộc đã ở 1 tầm cao mới, thật đáng mừng. Bên cạnh đó, hăng hái trau dồi ngoại ngữ nhưng mà chúng ta cũng phải để mắt tới tăng trưởng và củng cố tiếng mẹ đẻ, trước lúc học 1 tiếng nói khác thì chúng ta phải nắm cho tinh cho kỹ tiếng nói của dân tộc cái đã. Chứ đừng để kiểu nửa vời, tiếng nước họ thì bập bẹ tiếng mẹ đẻ cũng chẳng tinh thông, bởi ngay cả tiếng nói của nước mình nhưng cũng ko rành thì mặt mày nào chuyện trò với bạn hữu quốc tế, nếu họ hỏi tới, ấy là mất gốc, mắc cỡ lắm. Chúng ta phải xoành xoạch tinh thần được rằng tiếng mẹ đẻ là di sản hết sức quý giá của dân tộc nhưng ông cha ta đã mấy nghìn 5 quyết tâm để giữ giàng, rồi truyền lại cho con cháu, là niềm kiêu hãnh của dân tộc. Đã là người Việt thì phải lấy tiếng Việt làm cái gốc, để dù đi đến đâu người ta cũng trông thấy: “A, anh là người Việt Nam!”, chẳng thể lầm lẫn với bất cứ 1 dân tộc nào khác.

Xem thêm  Đoạn văn cảm nhận khổ thơ 2 bài thơ Sang thu New

Biết ngoại ngữ cũng là 1 niềm kiêu hãnh, là thứ để khẳng định sự phấn đấu của mỗi tư nhân trong công đoạn hoàn thiện bản thân và sẵn sàng cho bước đường trong mai sau. Thế nhưng mà, chúng ta phải sử dụng ngoại ngữ sau cho đúng và cân đối, khi nào dùng khi nào ko, đừng lạm dụng quá mức nhưng biến thành người kém duyên, thiếu hiểu biết. Nhiều bạn teen, tiếng Anh biết được đôi 3 chữ, chẳng lấy gì làm tinh thông, đó thế nhưng khi chuyện trò cứ phải chêm thêm mấy từ vào, cốt là để cho nó “sang”, để khoe khoang với bạn hữu rằng ta đây cũng biết ngoại ngữ. Nhưng mà làm thế để được gì lúc trong mắt người đối diện bạn thật kệch cỡm và hí hước, phát âm ko chuẩn, cấu trúc của tiếng mẹ đẻ thì bị khiến cho rối tung rối mù cả lên, làm mất sự trong trắng của tiếng Việt? Và đặc trưng chẳng phải trường hợp nào cũng dùng ngoại ngữ, bạn nghĩ sao về việc ông bà, họ hàng bấy lâu chỉ nói tiếng mẹ đẻ, bạn lại chuyện trò với họ bằng tiếng Anh, thế chẳng phải là tự tạo sự dị đồng tiếng nói và hết sức ko tôn trọng người đối diện hay sao? 1 ý kiến khác về việc học ngoại ngữ, có người nói rằng ngoại ngữ có hay ko cũng chẳng sao, bởi tôi chẳng bao giờ dùng tới, cũng chẳng có dịp ra nước ngoài. Đấy là 1 ý kiến cực kỳ sai trái, đặc trưng là với các bạn teen, sao các bạn biết là ko dùng tới, sao các bạn biết là ko có dịp? Khi mà ngoài kia, các nhà phỏng vấn luôn đề nghị trình độ ngoại ngữ các loại làm điều kiện dành đầu tiên, còn thời cơ ra nước ngoài là do bản thân bạn tự tạo ra chứ cớ sao nói là ko có dịp. Chung quy lại cũng chỉ là do cái nghĩ suy chây lười, ko năng động, tính ì quá bự của 1 bộ phận con người, nếu cứ thế mãi thì bao giờ bạn mới có thể thành công được đây.

Tóm lại, chúng ta phải có tinh thần giữ giàng tôn trọng và phát huy tiếng mẹ đẻ, luôn kiêu hãnh về nền văn hiến 4000 5 của dân tộc, nó giúp tâm hồn chúng ta trở thành trong trắng, tìm về với những bình an, những trị giá văn hóa tốt đẹp, trân quý của dân tộc. Song song với ấy việc học tập ngoại ngữ là hết sức nhu yếu, giúp chúng ta mở rộng đầu óc, tạo những thời cơ tốt đẹp cho cuộc sống trong mai sau. Đặc trưng đối với tiếng nói nào dù là tiếng mẹ đẻ hay ngoại ngữ chúng ta cũng nhu yếu thái độ học tập thật nghiêm chỉnh, tránh thái độ nông cạn “Nhất bên trọng, nhất bên khinh”, hoặc bóp méo tiếng nói.

Trên đây là nội dung về Thể hiện ý kiến về việc giữ giàng tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài được nhiều bạn đọc tìm đọc ngày nay. Chúc quý độc giả tích lũy được nhiều tri thức quý giá qua bài viết này!

Tham khảo bài khác cùng phân mục: Ngữ Văn

Từ khóa kiếm tìm: Thể hiện ý kiến về việc giữ giàng tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài

Thông tin khác

+

Thể hiện ý kiến về việc giữ giàng tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài

Xem thêm  Cảm nhận khổ cuối bài thơ Vội vàng – Xuân Diệu hay nhất

#Trình #bày #quan #điểm #về #việc #giữ #gìn #tiếng #mẹ #đẻ #và #học #tập #tiếng #nước #ngoài

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push();

Đề bài: Thể hiện ý kiến về việc giữ giàng tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài

Bài viết vừa qua

Phân tách khổ 1 2 Bài thơ về tiểu đội xe ko kính

30 phút trước

Phân tách 2 khổ cuối bài thơ Bếp lửa

2 giờ trước

419 là gì?

3 giờ trước

Phân tách vẻ đẹp tâm hồn người nữ giới trong bài thơ Sóng

4 giờ trước

Bài làm:
Bạn đang xem: Thể hiện ý kiến về việc giữ giàng tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài
Tiếng nói mẹ đẻ của 1 non sông dân tộc là biểu thị cho nền văn hóa của quốc gia, là di sản hết sức quý giá của dân tộc nhưng cha ông ta đúc kết, hoàn thiện suốt mấy nghìn 5 văn hiến, cùng lúc là 1 trong những nhân tố cấu thành quốc gia. Hiện tại trong xu thế hội nhập thế giới, việc biết thêm 1 vài tiếng nói để tăng lên trình độ là hoàn toàn cân đối và nhu yếu, thế nhưng mà, ko vì vậy nhưng chúng ta quên mất ko còn trân trọng tiếng mẹ đẻ, thay vào ấy chúng ta phải cực kỳ giữ giàng và phát huy nó như 1 niềm kiêu hãnh của dân tộc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push();

Tiếng mẹ đẻ hiểu nôm na là thứ tiếng nói trước tiên chúng ta được học và xúc tiếp từ thuở ấu thơ, diễn ra từ chúng ta mở màn có nhận thức. Con người diễn ra từ sinh ra đã được nghe những tiếng à ơi từ lời ru ngọt ngào của bà của mẹ, ngôn ngữ đầu đời không hề chúng ta được học ở trường ở lớp nhưng do chính những người nhà trong gia đình chỉ dạy. Nói tương tự để biết rằng tiếng mẹ đẻ hầu hết là 1 bản năng được xây dựng trong chính công đoạn chúng ta sinh sống và tăng trưởng, dù ko được giảng dạy chính thức ở trường học thì bản thân mỗi con người vẫn có thể lĩnh hội được phê chuẩn đời sống hằng ngày, phê chuẩn giao tiếp với xã hội. Tiếng mẹ đẻ là 1 dạng tiếng nói mang tính truyền thống và kế thừa, thầy u truyền cho con cái của mình phê chuẩn công đoạn nuôi dạy, là cái gốc tích đã ăn sâu vào máu thịt vào tâm hồn của mỗi con người, biến thành nét rực rỡ riêng cho từng non sông, dân tộc, dùng để phân biệt giữa các dân tộc với nhau và trình bày sự hợp nhất của 1 số đông người.
Tiếng nước ngoài hay còn gọi là ngoại ngữ, là 1 tiếng nói thứ 2, của 1 non sông dân tộc khác, việc học tập chúng khá gian khổ, bởi nó ko mang tính truyền thống và kế thừa, cũng chẳng phải được sử dụng tầm thường trong 1 số đông người của 1 non sông. Việc xúc tiếp với chúng khá giảm thiểu, đặc trưng con người khó có thể nói 1 ngoại ngữ như tiếng mẹ đẻ bởi chất giọng và lề thói sử dụng tiếng mẹ đẻ từ thời thơ ấu. Ngoại ngữ là tiếng nói thứ 2 chúng ta phải học tập hăng hái và sử dụng thường xuyên thì mới có thể sử dụng kha khá thuần thục. Người ta có xu hướng quên đi những ngoại ngữ nhưng mình đã học tập, thậm chí là thuần thục, nếu ko có sự củng cố thường xuyên bởi nó là dạng tri thức hăng hái đoàn luyện, chẳng phải là 1 lề thói như tiếng mẹ đẻ.
Non sông đang trên đà hội nhập, mở cửa giao lưu với toàn cầu, nhằm xúc tiến sự tăng trưởng của nền kinh tế, văn hóa, xã hội. Sự bàn bạc giao lưu với người ngoại bang càng ngày càng trở thành tầm thường và hết sức quan trọng trong công tác. Điều khuyến khích mỗi tư nhân cần tinh thần tự trau dồi cho mình thêm 1 vài ngoại ngữ để dùng cho cho nhu cầu công tác và tăng trưởng bản thân, tăng lên tầm kiến thức. Đặc trưng trong các trường học đã bổ sung thêm môn ngoại ngữ, tầm thường nhất là tiếng Anh để dùng cho nhu cầu học tập của các em học trò. Đấy là 1 tín hiệu hăng hái, ghi lại sự tăng trưởng và cố gắng đổi mới của quốc gia của quần chúng ta, nhận thức của dân tộc đã ở 1 tầm cao mới, thật đáng mừng. Bên cạnh đó, hăng hái trau dồi ngoại ngữ nhưng mà chúng ta cũng phải để mắt tới tăng trưởng và củng cố tiếng mẹ đẻ, trước lúc học 1 tiếng nói khác thì chúng ta phải nắm cho tinh cho kỹ tiếng nói của dân tộc cái đã. Chứ đừng để kiểu nửa vời, tiếng nước họ thì bập bẹ tiếng mẹ đẻ cũng chẳng tinh thông, bởi ngay cả tiếng nói của nước mình nhưng cũng ko rành thì mặt mày nào chuyện trò với bạn hữu quốc tế, nếu họ hỏi tới, ấy là mất gốc, mắc cỡ lắm. Chúng ta phải xoành xoạch tinh thần được rằng tiếng mẹ đẻ là di sản hết sức quý giá của dân tộc nhưng ông cha ta đã mấy nghìn 5 quyết tâm để giữ giàng, rồi truyền lại cho con cháu, là niềm kiêu hãnh của dân tộc. Đã là người Việt thì phải lấy tiếng Việt làm cái gốc, để dù đi đến đâu người ta cũng trông thấy: “A, anh là người Việt Nam!”, chẳng thể lầm lẫn với bất cứ 1 dân tộc nào khác.
Biết ngoại ngữ cũng là 1 niềm kiêu hãnh, là thứ để khẳng định sự phấn đấu của mỗi tư nhân trong công đoạn hoàn thiện bản thân và sẵn sàng cho bước đường trong mai sau. Thế nhưng mà, chúng ta phải sử dụng ngoại ngữ sau cho đúng và cân đối, khi nào dùng khi nào ko, đừng lạm dụng quá mức nhưng biến thành người kém duyên, thiếu hiểu biết. Nhiều bạn teen, tiếng Anh biết được đôi 3 chữ, chẳng lấy gì làm tinh thông, đó thế nhưng khi chuyện trò cứ phải chêm thêm mấy từ vào, cốt là để cho nó “sang”, để khoe khoang với bạn hữu rằng ta đây cũng biết ngoại ngữ. Nhưng mà làm thế để được gì lúc trong mắt người đối diện bạn thật kệch cỡm và hí hước, phát âm ko chuẩn, cấu trúc của tiếng mẹ đẻ thì bị khiến cho rối tung rối mù cả lên, làm mất sự trong trắng của tiếng Việt? Và đặc trưng chẳng phải trường hợp nào cũng dùng ngoại ngữ, bạn nghĩ sao về việc ông bà, họ hàng bấy lâu chỉ nói tiếng mẹ đẻ, bạn lại chuyện trò với họ bằng tiếng Anh, thế chẳng phải là tự tạo sự dị đồng tiếng nói và hết sức ko tôn trọng người đối diện hay sao? 1 ý kiến khác về việc học ngoại ngữ, có người nói rằng ngoại ngữ có hay ko cũng chẳng sao, bởi tôi chẳng bao giờ dùng tới, cũng chẳng có dịp ra nước ngoài. Đấy là 1 ý kiến cực kỳ sai trái, đặc trưng là với các bạn teen, sao các bạn biết là ko dùng tới, sao các bạn biết là ko có dịp? Khi mà ngoài kia, các nhà phỏng vấn luôn đề nghị trình độ ngoại ngữ các loại làm điều kiện dành đầu tiên, còn thời cơ ra nước ngoài là do bản thân bạn tự tạo ra chứ cớ sao nói là ko có dịp. Chung quy lại cũng chỉ là do cái nghĩ suy chây lười, ko năng động, tính ì quá bự của 1 bộ phận con người, nếu cứ thế mãi thì bao giờ bạn mới có thể thành công được đây.
Tóm lại, chúng ta phải có tinh thần giữ giàng tôn trọng và phát huy tiếng mẹ đẻ, luôn kiêu hãnh về nền văn hiến 4000 5 của dân tộc, nó giúp tâm hồn chúng ta trở thành trong trắng, tìm về với những bình an, những trị giá văn hóa tốt đẹp, trân quý của dân tộc. Song song với ấy việc học tập ngoại ngữ là hết sức nhu yếu, giúp chúng ta mở rộng đầu óc, tạo những thời cơ tốt đẹp cho cuộc sống trong mai sau. Đặc trưng đối với tiếng nói nào dù là tiếng mẹ đẻ hay ngoại ngữ chúng ta cũng nhu yếu thái độ học tập thật nghiêm chỉnh, tránh thái độ nông cạn “Nhất bên trọng, nhất bên khinh”, hoặc bóp méo tiếng nói.

Xem thêm  Giao thoa Sóng, hiện tượng Giao thoa Sóng nước, điểm Cực đại, Cực tiểu trong giao thoa – Vật lý 12 bài 8 mới nhất

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push();

Bạn vừa xem nội dung Thể hiện ý kiến về việc giữ giàng tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài. Chúc bạn vui vẻ

You may also like

Bài 2 trang 114 SGK Ngữ văn 12 tập 1 hay nhất

Hãy cùng Muôn Màu theo dõi nội dung