Ý nghĩa của vô thường trong triết học Phật giáo New

Ý nghĩa của vô thường trong triết học Phật giáo New

- in Minh Triết Thiền Định
246

Hãy cùng Muôn Màu theo dõi nội dung mới nhất về Ý nghĩa của vô thường trong triết học Phật giáo dưới đây nhé:

Mục lục

Ý nghĩa của vô thường trong triết học Phật giáo


Phật giáo thời đoạn đầu giảng giải vô thường theo cách rất cân đối, theo đấy, vô thường là 1 thực tiễn chẳng thể phủ nhận và chẳng thể tránh được, từ đấy ko có gì thuộc về trái đất này còn đó vĩnh viễn, ko chỉnh sửa, tất cả sự vật hiện tượng đều chẳng thể nằm ngoài nguyên tắc này.

Đây là 1 trong những tri thức quan trọng trong Phật giáo nhưng mà bất cứ người Phật tử nào cũng phải thông suốt.

Phật dạy đời là vô thường

Có thể bạn đã bắt gặp câu nói “đời là vô thường” rất nhiều lần rồi phải ko? Nhà Phật nói rằng ko có gì là trường tồn, vĩnh cửu hay mãi mãi vì đời là vô thường.

Thân vô thường, tâm vô thường, tiền của danh vọng, nhà cửa hay bất kỳ thứ gì nhưng mà bạn có thể nghĩ tới đều vô thường! Do đấy, hãy trân quý từng phút giây trong cuộc sống này bởi vì nó là hiện nay, là món quà hiện hữu trên tay ta.

Không những thế, bạn có thể phản biện như sau: “Tôi là Nguyễn Văn Bảnh, 1 thằng nhóc lỳ lượm từ bé tới béo. Nguyễn Văn Bảnh vẫn là Nguyễn Văn Bảnh ko có gì chỉnh sửa. Ngọn núi Himalaya phủ tuyết trắng hàng triệu 5 cho tới hiện thời, cớ sao lại nói đời là vô thường, luôn chỉnh sửa? 1 triệu 5 sau nữa thì núi Himalaya vẫn thường trụ như thế!” Vậy vô thường có tức là gì? Nội dung tiếp theo sẽ giúp bạn hiểu đúng hơn về thuật ngữ “vô thường” trong đạo Phật.

Vô thường là gì?

Vô thường (tiếng Pali: Anicca hay Anitya trong tiếng Phạn) là 1 trong những thuyết lí nền móng của đạo Phật, và là 1 phần quan trọng của Tam pháp ấn (3 dấu ấn của Chánh pháp gồm: Vô thường, khổ và vô ngã).

  • Từ “vô” có tức là “ko” hay “ko thật”.
  • Từ “thường” có tức là “thường còn” hay “vững bền”.

Tương tự, vô thường có tức là “ko vững bền”, “ko thường còn” hay “ko thật tính”. Cuộc đời là chuỗi sự kiện tương tác và chỉnh sửa liên tiếp nên nhà Phật mới dạy “Đời là vô thường”.

Theo kinh điển, thuyết vô thường khẳng định rằng tất cả sự sống đều có điều kiện, ko có ngoại lệ, chỉ là “thoáng qua, bay hơi và ko vững bền”. Tất cả mọi thứ đều chịu tác động bởi thời kì, cho dù là vật chất hay ý thức, các nhân vật liên kết trong 1 sự chỉnh sửa liên tiếp của điều kiện, có thể bị giảm sút và hủy diệt.

Vô thường là 1 đặc tính của Tánh ko, mọi thứ còn đó dựa trên sự dựa dẫm, tương tác lẫn nhau, nảy sinh và chuyển đổi từ dạng này sang dạng khác, ko có cái nào còn đó độc lập, ko có cái nào còn đó, tất cả đều trống rỗng.

Cuộc sống con người chịu tác động bởi nguyên tắc này phê chuẩn công đoạn lão hóa, chu kỳ tử sinh lặp đi lặp lại (vòng luân hồi), ko có gì kéo dài và mọi thứ đều phân rã. Không những thế Phật giáo gợi ý rằng, thoát khỏi những điều này là có thể và đấy là phê chuẩn Nát bàn.


Toàn cầu nhưng mà chúng ta đang sống được gọi là toàn cầu hiện tượng, biến dịch và chỉnh sửa. Ấy là 1 toàn cầu hẩu lốn những điều xấu và tốt, âu sầu là đặc điểm đặc sắc của những người bị mắc kẹt trong chu kỳ này. Nỗi cực khổ của họ phát sinh bởi vì chúng bị dựa dẫm vào thèm muốn, dẫn tới chấp trước và từ đấy gây ra sự lôi cuốn hoặc đáng ghét.

Người ta âu sầu lúc, xúc tiếp với những điều họ ko thích hoặc lúc họ bị tách khỏi những thứ nhưng mà họ gắn liền, những mong muốn của họ ko thành quả. Sự hiệp nhất hay ác cảm đối với những hiện tượng phát sinh từ chấp trước và thèm muốn là bổn phận đối với âu sầu của chúng ta.

Vấn đề âu sầu là cấp tính và là 1 vấn đề nghiêm trọng trong toàn cầu này, bởi vì mọi thứ đều phải chịu sự vô thường và ko có cách nào để thoát khỏi nó.

Vô thường liên can khăng khít với thuyết lí vô ngã, ko có “cái tôi”, bản ngã vĩnh cửu hay vong linh ko chỉnh sửa. Đức Phật dạy rằng bởi vì ko có nhân vật vật chất hay ý thức nào là vĩnh viễn, tham ái hoặc chấp trước là 1 trong những nguyên do gây ra cực khổ (dukkha).

Hiểu được thuyết vô thường và vô ngã là bước tiến quan trọng trên tuyến đường tăng trưởng tâm linh của Phật giáo để hướng đến sự tỉnh ngộ.

Ý nghĩa của vô thường trong Phật giáo

Phật giáo tuyên bố rằng, có 4 tiến trình nhưng mà con người chẳng thể kiểm soát và ko người nào có thể chỉnh sửa. 4 tiến trình đấy là: Thành, Trụ, Hoại, Ko – Sanh, Lão, Bệnh, Tử.

Đức Phật có cái nhìn hoàn toàn dị biệt với định nghĩa căn bản nhất của Ấn Độ giáo và theo lời giảng của Ngài, những Phật tử trước nhất đã ko tin vào sự còn đó của 1 thực tại vĩnh cửu và cố hữu có thể được gọi là Thượng đế hay vong linh. Theo họ điều rõ ràng và có thể kiểm chứng được về sự còn đó của chúng ta là sự chỉnh sửa liên tiếp.

Do đấy, Phật giáo nguyên sơ cho rằng, trên toàn cầu này ko có gì được cố định và vĩnh cửu, mọi thứ đều có thể chỉnh sửa. Đức Phật và những người theo Ngài đã nói rằng, sự suy vong là điều có sẵn trong tất cả mọi thứ, và chúng ta nên bằng lòng nó.

Theo lời dạy của Đức Phật, cuộc sống giống như dòng sông. Đây là 1 phút giây tân tiến, 1 loạt các phút giây không giống nhau, kết hợp với nhau để tạo ấn tượng về 1 dòng chảy liên tiếp.

Nó chuyển động từ nguyên do này tới nguyên do khác, ảnh hưởng để ảnh hưởng, điểm tới này tới điểm khác, 1 hiện trạng còn đó với 1 cái khác, tạo ra 1 ấn tượng bên ngoài rằng đấy là 1 sự kiện liên tiếp và hợp nhất, mà sự thực là không hề vậy.

Dòng sông của ngày bữa qua ko giống như dòng sông của ngày bữa nay. Dòng sông của thời khắc này sẽ ko giống dòng sông trong phút chốc kế tiếp. Thành ra, cuộc sống nó chỉnh sửa liên tiếp, biến thành cái gì đấy hay cái khác theo từng giây từng phút.

Tỉ dụ như cuộc sống của 1 tư nhân. Ấy là 1 sai trái lúc tin rằng 1 người sẽ vẫn là 1 người trong suốt cuộc đời của họ. Anh đó chỉnh sửa từng phút giây, sống và chết đi trong 1 phút giây, từ phút giây này tới phút giây kế tiếp.

Ấy là mộng tưởng lúc tin rằng người bạn trông thấy bữa qua giống như người nhưng mà bạn đang trông thấy hoặc người nhưng mà bạn đang trông thấy sẽ giống như người bạn sẽ trông thấy sau 1 vài phút. Khoa học cũng nói về vấn đề này, các tế bào sống và chết liên tiếp trên thân thể chúng ta, chúng chỉnh sửa liên tiếp dù rằng chúng ta chẳng chú ý tới.

Vô thường là sự thực chẳng thể phủ nhận. Điều thực thụ là phút giây hiện nay, hiện nay là thành phầm của dĩ vãng, hoặc kết quả của các nguyên do và hành động trước đấy. Bởi vì sự thiếu hiểu biết, nên người ta cho rằng tất cả chúng là 1 phần của 1 thực tại liên tiếp. Mà trong thực tiễn là chúng ko như thế.

Các quá trình không giống nhau trong cuộc đời của 1 người con trai, thời trẻ thơ, tuổi trưởng thành, tuổi già khác nhau tại bất cứ thời khắc nào. Đứa trẻ ko giống lúc béo lên và biến thành 1 thanh niên, cho tới lúc đứa trẻ biến thành 1 ông già. Hạt giống không hề là cây, dù rằng nó tạo ra cây, và quả cũng không hề là cây, dù rằng nó được sản xuất bởi cây.

Định nghĩa vô thường và liên tiếp biến thành trung tâm của giáo lý Phật giáo thuở đầu. Bằng cách nhận thức được nó, bằng cách quan sát nó và bằng cách hiểu nó, ta có thể tìm ra 1 liệu pháp phù hợp cho nỗi buồn trong cuộc sống chúng ta và đạt được sự giải phóng khỏi tiến trình này.

Ko người nào có thể thoát khỏi 5 góc cạnh của vô thường cho tới lúc đạt được đánh tháo hay Nát bàn dựa trên Bát chánh đạo, thực hành những điều đúng và nuôi dưỡng những tính tốt. Chỉ cần khoảng còn đó của mình, chúng ta chẳng thể trốn thoát khỏi vô thường, mà chúng ta có thể học cách ứng phó với nó bằng cách hiểu được ý nghĩa của nó và điềm nhiên trước những chỉnh sửa nhưng mà chúng ta chẳng thể tránh khỏi.

cuộc sống vô thường như chiếc lá
Cuộc sống vốn dĩ vô thường như chiếc lá.

Ý nghĩa của vô thường trong Ấn Độ giáo

Ấn Độ giáo cũng tin vào quy luật vô thường của cuộc sống, mà họ nhìn vấn đề này theo 1 cách khác. Theo Ấn Độ giáo, con người có cả góc cạnh vĩnh viễn và vô thường.

Chừng nào con người còn liên can tới những điều vô thường, con người cũng phải chịu đựng âu sầu và tái sinh, mà lúc chuyển sự để mắt của mình tới góc cạnh vĩnh cửu ẩn giấu bên trong, chúng ta có thể mở ra 1 cánh cửa mới cho bản lĩnh vượt qua vô thường và đạt được giải phóng.

Xem thêm  Đại Thế Chí Bồ tát là ai? Sự tích và ý nghĩa khi thờ phượng 2022

Do đấy, Ấn Độ giáo cho thấy rằng vô thường có thể được giải quyết bằng cách định vị và hợp nhất với trung tâm của sự còn đó trong chính bản thân mình. Trung tâm này được gọi là vong linh hay cái tôi bất hủ, vĩnh cửu và bình ổn.

Trong Ấn Độ giáo, Ngã tư nhân (Atman) là chân lý căn bản còn đó trong mọi sinh vật ở chừng độ vi mô, Ngã vũ trụ (Brahman) là chân lý căn bản và vô thượng của mọi sự còn đó. Người trông thấy Atman sẽ biến thành Brahman và đạt được sự bất diệt.

Đức Phật dị biệt hoàn toàn với biện pháp đề nghị trong Kinh Vệ Đà (Veda – cỗi rễ của đạo Bà La Môn và là suối nguồn của nền tân tiến Ấn Độ.) để vượt qua vô thường.

Ngài đã loại trừ hoàn toàn những niềm tin đã được thiết lập. Đối với Đức Phật, vấn đề tức thì và giận dữ nhất của cuộc sống là âu sầu và nó cần phải được khắc phục trực tiếp, nhưng mà ko cần phải lo âu về các lý thuyết đầu tư về sự còn đó hay sự còn đó vĩnh cửu.

Hiểu đúng vô thường để cắt bớt âu sầu

Đức Phật nói rằng, âu sầu không hề là đặc tính vốn có trong toàn cầu của vô thường, âu sầu nảy sinh lúc chúng ta bám lấy nó. Lúc sự bám víu mất tích, vô thường ko còn gây ra âu sầu nữa. Biện pháp cho âu sầu là hoàn thành sự bám víu, mà không hề để thoát khỏi toàn cầu này.

1 công cụ để giảm sự bám víu là trông thấy thực chất tạm bợ của những gì chúng ta bám lấy. Cái nhìn thâm thúy này có thể chỉ cho chúng ta sự tuyệt vọng của việc nỗ lực kiếm tìm hạnh phúc dài lâu trong những gì là vô thường, hoặc nó có thể khuyến khích chúng ta rà soát thâm thúy vì sao chúng ta bám víu.

Vô thường có thể được hiểu theo 3 cách. Thứ nhất, sự hiểu biết rõ ràng, tầm thường về vô thường. Thứ 2 là sự hiểu biết từ cái nhìn thâm thúy, từ trực giác, trực tiếp trông thấy thực chất của sự vật. Chung cuộc, có cách trông thấy vô thường có thể dẫn tới giải phóng.

Sự hiểu biết tầm thường về vô thường có thể tiếp cận được đối với tất cả mọi người. Chúng ta trông thấy tuổi già, bệnh tật và cái chết. Chúng ta nhận thấy rằng mọi thứ chỉnh sửa, các mùa chỉnh sửa, xã hội chỉnh sửa, xúc cảm của chúng ta chỉnh sửa, và thời tiết chỉnh sửa.

Có những chỉnh sửa làm chúng ta vui vẻ hạnh phúc mà cũng có những chỉnh sửa làm chúng ta mỏi mệt buồn bã, hiểu được sự chỉnh sửa đấy là chẳng thể tránh khỏi giúp chúng ta buông bỏ sự bám víu, mọi chuyện rồi cũng sẽ qua.

Tôi có 1 người dì bị mắc bệnh ung thư, thầy thuốc nói rằng dì đó sẽ chẳng thể vạn thọ hơn nữa, quá lắm là 2 5 thôi. Mà dì đó đã nấu cơm chay và làm mướn quả trong chùa đã hơn 10 5 nay, và dì đó vẫn khoẻ mạnh để làm điều đấy trong nhiều 5 nữa.

1 tâm não thanh thản, tĩnh tâm đón chờ cái chết như 1 lẽ thường tình, 1 tư tưởng tân tiến thoát khỏi sự bám víu sự sống, có thể đấy là lý do nhưng mà dì đó vẫn sống.

1 số người nghĩ rằng, vô thường khiến cho con người ta bi lụy, tất cả mọi thứ họ yêu mến sẽ mất đi, những trị giá, những thành quả, gia đình…tất cả mọi thứ, vậy chúng ta sống vì cái gì? Mà ở 1 góc cạnh khác, vô thường là 1 sự cứu rỗi!

Tôi ko có 1 chiếc xe hơi ở hiện nay mà nhờ vô thường, nó giúp tôi có niềm tin rằng tôi có thể sắm cho mình 1 chiếc xe hơi trong mai sau. Nếu ko có vô thường, tôi đang bị mắc kẹt với việc ko sở hữu của 1 chiếc xe hơi, và tôi sẽ ko bao giờ có nó. Bạn đang nghèo ở hiện nay, đừng lo âu, bạn có thể chỉnh sửa trong mai sau.

Tôi có thể cảm thấy chán nản ngày bữa nay và nhờ vô thường, tôi có thể cảm thấy xuất sắc vào tương lai. Vô thường ko nhất quyết là điều xấu, nó dựa dẫm vào cách chúng ta hiểu nó. Ngay cả lúc, chiếc xe hơi của tôi mới sắm bị xước bởi 1 kẻ phá hoại, hoặc người bạn thân của tôi đã lừa lật tôi, nếu chúng ta có ý kiến đúng về sự vô thường, chúng ta sẽ không hề lo âu những vấn đề này.

Chúng ta thấy rằng kinh nghiệm của chúng ta ko tương ứng với thực chất thật sự của vũ trụ. Chúng ta trông thấy rằng, thực tiễn khác rất nhiều so với bất cứ ý tưởng nào của chúng ta về nó. Suzuki Roshi tóm tắt sự hiểu biết của Phật giáo như sau: “Không hề khi nào cũng vậy.”

Ajahn Chah đã từng nói, “Nếu bạn buông 1 ít, bạn sẽ có 1 chút bình an. Nếu bạn cho đi nhiều bạn sẽ có rất nhiều hòa bình. Nếu bạn buông bỏ hoàn toàn, bạn sẽ hoàn toàn bình yên.”

Ngoài sự hiểu biết tầm thường về vô thường, thực hành Phật giáo phê chuẩn thiền định giúp chúng ta mở ra 1 toàn cầu có thể cảm thu được ngay ngay lập tức sự vô thường, nghĩa là thấu suốt trong từng phút chốc nảy sinh và vượt qua mọi kinh nghiệm có thể hiểu được. Với chánh niệm quan sát thâm thúy, chúng ta thấy mọi thứ liên tiếp trong luồng vận động, thậm chí những trải nghiệm thường có vẻ dằng dai.

Cách quán vô thường trong cuộc sống hàng ngày

Quán chiếu vô thường trong cuộc sống hàng ngày giúp chúng ta quý trọng từng giờ khắc của sự sống, biết sống trong chánh niệm tỉnh giác.

Giáo lý vô thường của Phật giáo không hề là 1 lý thuyết thuần tuý nhưng mà là sự thực. Bởi vì là sự thực nên chúng ta phải tập sự quán chiếu mỗi ngày để chứng ngộ.

Trước nhất là tập sự quán chiếu cơ thể của chúng ta là vô thường. Giai đoạn sinh lão bệnh tử diễn ra trong suốt cuộc đời từ khi bố mẹ sinh chúng ta ra cho tới lúc chúng ta nhắm mắt nhắm mũi xui tay rời khỏi trần giới này. Chúng ta béo lên từng ngày, nghĩa là chúng ta chết đi từng ngày.

Tập sự quán chiếu như thế để thấy rằng cơ thể này vô thường, ko bền chắc… mà ko vì vậy nhưng mà nghĩ suy thụ động dẫn tới bỏ bễ hay phá hủy nó. Hiểu tương tự là hiểu sai về giáo lý vô thường. Quán cơ thể vô thường giúp chúng ta có cái nhìn trí óc hơn để ko chấp thủ nó dẫn tới âu sầu. Chúng ta phải sử dụng cái thân này để tiến hành những việc làm có ý nghĩa, lợi mình, lợi người, đưa tới an lạc, hạnh phúc.

Thứ 2 là quán tâm vô thường mỗi ngày, nhận thức 5 uẩn, các hành vô thường là khổ. Kinh Tạp A-hàm, số 437 ghi: “Vì tất cả các hành là pháp biến dịch, nên Ta nói hễ có sở thọ thì đều là khổ”.

Bởi vì có xúc tiếp của các gian quan với ngoại cảnh bên ngoài nên cảm thọ nảy sinh. Cảm thọ ở đây là thú vui và âu sầu, mà tất cả đều vô thường. Rõ ràng ko người nào vui hoài nhưng mà cũng chẳng người nào khổ mãi, cuộc sống này là 1 chuỗi dài đan xen giữa cực khổ và hạnh phúc. Nếu chúng ta ko tập sự quán tâm vô thường, chúng ta sẽ ko nhận thức thâm thúy được sự chỉnh sửa của tâm nhưng mà chấp vào thì sẽ dẫn tới âu sầu.

Thứ 3 là quán pháp vô thường. Nhận mặt rõ tất cả mọi sự vật hiện tượng trên trần giới này đều vô thường, chuyển đổi. Nhiều người nói rằng, ngọn núi Himalya lừng lững hàng triệu 5 có chỉnh sửa gì đâu nên ko tin rằng ngọn núi vô thường.

Mà sự thực là tất cả đều chỉnh sửa, có điều công đoạn thành, trụ, hoại, ko của mỗi sự vật hiện tượng xảy ra lâu dài hay ngắn nhưng mà thôi. Dù dài hay ngắn, tất cả đều chuyển đổi trong từng sát-na.

Kinh Tạp A-hàm ghi: “Sắc là vô thường. Nhân và duyên sinh ra các sắc cũng vô thường. Vậy, các sắc được sinh từ nhân và duyên vô thường, làm sao có thể là thường được?”. Quán chiếu về thực chất vô thường của cuộc đời tạo điều kiện cho ta biết quý trọng từng giờ khắc của sự sống, biết sống trong chánh niệm tỉnh giác.

Bài pháp âm “Đời Là Vô Thường” rất đáng suy ngẫm

Chung cuộc, Hoa Sen Phật xin mời quý Phật tử lắng tai bài pháp âm có chủ đề “Đời Là Vô Thường” với nhiều lời dạy thâm thúy và thực tế của Đức Phật. Phê chuẩn đấy, quý Phật tử có thể hiểu hơn về vô thường và vận dụng những lời dạy này vào cuộc sống hàng ngày nhằm cắt bớt cực khổ.

Hoa Sen Phật

Trên đây là nội dung về Ý nghĩa của vô thường trong triết học Phật giáo được nhiều độc giả ân cần ngày nay. Chúc bạn thu được nhiều tri thức quý báu qua bài viết này!

Tham khảo bài khác cùng phân mục: https://muonmau.vn/huyen-bi-tam-linh/minh-triet-thien-dinh

Từ khóa kiếm tìm: Ý nghĩa của vô thường trong triết học Phật giáo

Thông tin khác

+

Ý nghĩa của vô thường trong triết học Phật giáo

Xem thêm  Ý nghĩa và lợi ích của kinh Địa Tạng Bổn Nguyện Cập nhật

#nghĩa #của #vô #thường #trong #triết #học #Phật #giáo

Ý nghĩa của vô thường trong triết học Phật giáo
by
Hoa Sen Phật
06/08/2017
in
Kiến Thức 0
Phật giáo thời đoạn đầu giảng giải vô thường theo cách rất cân đối, theo đấy, vô thường là 1 thực tiễn chẳng thể phủ nhận và chẳng thể tránh được, từ đấy ko có gì thuộc về trái đất này còn đó vĩnh viễn, ko chỉnh sửa, tất cả sự vật hiện tượng đều chẳng thể nằm ngoài nguyên tắc này.Đây là 1 trong những tri thức quan trọng trong Phật giáo nhưng mà bất cứ người Phật tử nào cũng phải thông suốt.Nội dung bài viết
Phật dạy đời là vô thườngVô thường là gì?Ý nghĩa của vô thường trong Phật giáoÝ nghĩa của vô thường trong Ấn Độ giáoHiểu đúng vô thường để cắt bớt đau khổCách quán vô thường trong cuộc sống hàng ngàyBài pháp âm “Đời Là Vô Thường” rất đáng suy ngẫmPhật dạy đời là vô thườngCó thể bạn đã bắt gặp câu nói “đời là vô thường” rất nhiều lần rồi phải ko? Nhà Phật nói rằng ko có gì là trường tồn, vĩnh cửu hay mãi mãi vì đời là vô thường.Thân vô thường, tâm vô thường, tiền của danh vọng, nhà cửa hay bất kỳ thứ gì nhưng mà bạn có thể nghĩ tới đều vô thường! Do đấy, hãy trân quý từng phút giây trong cuộc sống này bởi vì nó là hiện nay, là món quà hiện hữu trên tay ta.Không những thế, bạn có thể phản biện như sau: “Tôi là Nguyễn Văn Bảnh, 1 thằng nhóc lỳ lượm từ bé tới béo. Nguyễn Văn Bảnh vẫn là Nguyễn Văn Bảnh ko có gì chỉnh sửa. Ngọn núi Himalaya phủ tuyết trắng hàng triệu 5 cho tới hiện thời, cớ sao lại nói đời là vô thường, luôn chỉnh sửa? 1 triệu 5 sau nữa thì núi Himalaya vẫn thường trụ như thế!” Vậy vô thường có tức là gì? Nội dung tiếp theo sẽ giúp bạn hiểu đúng hơn về thuật ngữ “vô thường” trong đạo Phật.Vô thường là gì?Vô thường (tiếng Pali: Anicca hay Anitya trong tiếng Phạn) là 1 trong những thuyết lí nền móng của đạo Phật, và là 1 phần quan trọng của Tam pháp ấn (3 dấu ấn của Chánh pháp gồm: Vô thường, khổ và vô ngã).Từ “vô” có tức là “ko” hay “ko thật”.Từ “thường” có tức là “thường còn” hay “vững bền”.Tương tự, vô thường có tức là “ko vững bền”, “ko thường còn” hay “ko thật tính”. Cuộc đời là chuỗi sự kiện tương tác và chỉnh sửa liên tiếp nên nhà Phật mới dạy “Đời là vô thường”.Theo kinh điển, thuyết vô thường khẳng định rằng tất cả sự sống đều có điều kiện, ko có ngoại lệ, chỉ là “thoáng qua, bay hơi và ko vững bền”. Tất cả mọi thứ đều chịu tác động bởi thời kì, cho dù là vật chất hay ý thức, các nhân vật liên kết trong 1 sự chỉnh sửa liên tiếp của điều kiện, có thể bị giảm sút và hủy diệt.Vô thường là 1 đặc tính của Tánh ko, mọi thứ còn đó dựa trên sự dựa dẫm, tương tác lẫn nhau, nảy sinh và chuyển đổi từ dạng này sang dạng khác, ko có cái nào còn đó độc lập, ko có cái nào còn đó, tất cả đều trống rỗng.Cuộc sống con người chịu tác động bởi nguyên tắc này phê chuẩn công đoạn lão hóa, chu kỳ tử sinh lặp đi lặp lại (vòng luân hồi), ko có gì kéo dài và mọi thứ đều phân rã. Không những thế Phật giáo gợi ý rằng, thoát khỏi những điều này là có thể và đấy là phê chuẩn Nát bàn.
Toàn cầu nhưng mà chúng ta đang sống được gọi là toàn cầu hiện tượng, biến dịch và chỉnh sửa. Ấy là 1 toàn cầu hẩu lốn những điều xấu và tốt, âu sầu là đặc điểm đặc sắc của những người bị mắc kẹt trong chu kỳ này. Nỗi cực khổ của họ phát sinh bởi vì chúng bị dựa dẫm vào thèm muốn, dẫn tới chấp trước và từ đấy gây ra sự lôi cuốn hoặc đáng ghét.Người ta âu sầu lúc, xúc tiếp với những điều họ ko thích hoặc lúc họ bị tách khỏi những thứ nhưng mà họ gắn liền, những mong muốn của họ ko thành quả. Sự hiệp nhất hay ác cảm đối với những hiện tượng phát sinh từ chấp trước và thèm muốn là bổn phận đối với âu sầu của chúng ta.Vấn đề âu sầu là cấp tính và là 1 vấn đề nghiêm trọng trong toàn cầu này, bởi vì mọi thứ đều phải chịu sự vô thường và ko có cách nào để thoát khỏi nó.Vô thường liên can khăng khít với thuyết lí vô ngã, ko có “cái tôi”, bản ngã vĩnh cửu hay vong linh ko chỉnh sửa. Đức Phật dạy rằng bởi vì ko có nhân vật vật chất hay ý thức nào là vĩnh viễn, tham ái hoặc chấp trước là 1 trong những nguyên do gây ra cực khổ (dukkha).Hiểu được thuyết vô thường và vô ngã là bước tiến quan trọng trên tuyến đường tăng trưởng tâm linh của Phật giáo để hướng đến sự tỉnh ngộ.Ý nghĩa của vô thường trong Phật giáoPhật giáo tuyên bố rằng, có 4 tiến trình nhưng mà con người chẳng thể kiểm soát và ko người nào có thể chỉnh sửa. 4 tiến trình đấy là: Thành, Trụ, Hoại, Ko – Sanh, Lão, Bệnh, Tử.Đức Phật có cái nhìn hoàn toàn dị biệt với định nghĩa căn bản nhất của Ấn Độ giáo và theo lời giảng của Ngài, những Phật tử trước nhất đã ko tin vào sự còn đó của 1 thực tại vĩnh cửu và cố hữu có thể được gọi là Thượng đế hay vong linh. Theo họ điều rõ ràng và có thể kiểm chứng được về sự còn đó của chúng ta là sự chỉnh sửa liên tiếp.Do đấy, Phật giáo nguyên sơ cho rằng, trên toàn cầu này ko có gì được cố định và vĩnh cửu, mọi thứ đều có thể chỉnh sửa. Đức Phật và những người theo Ngài đã nói rằng, sự suy vong là điều có sẵn trong tất cả mọi thứ, và chúng ta nên bằng lòng nó.Theo lời dạy của Đức Phật, cuộc sống giống như dòng sông. Đây là 1 phút giây tân tiến, 1 loạt các phút giây không giống nhau, kết hợp với nhau để tạo ấn tượng về 1 dòng chảy liên tiếp.Nó chuyển động từ nguyên do này tới nguyên do khác, ảnh hưởng để ảnh hưởng, điểm tới này tới điểm khác, 1 hiện trạng còn đó với 1 cái khác, tạo ra 1 ấn tượng bên ngoài rằng đấy là 1 sự kiện liên tiếp và hợp nhất, mà sự thực là không hề vậy.Dòng sông của ngày bữa qua ko giống như dòng sông của ngày bữa nay. Dòng sông của thời khắc này sẽ ko giống dòng sông trong phút chốc kế tiếp. Thành ra, cuộc sống nó chỉnh sửa liên tiếp, biến thành cái gì đấy hay cái khác theo từng giây từng phút.Tỉ dụ như cuộc sống của 1 tư nhân. Ấy là 1 sai trái lúc tin rằng 1 người sẽ vẫn là 1 người trong suốt cuộc đời của họ. Anh đó chỉnh sửa từng phút giây, sống và chết đi trong 1 phút giây, từ phút giây này tới phút giây kế tiếp.Ấy là mộng tưởng lúc tin rằng người bạn trông thấy bữa qua giống như người nhưng mà bạn đang trông thấy hoặc người nhưng mà bạn đang trông thấy sẽ giống như người bạn sẽ trông thấy sau 1 vài phút. Khoa học cũng nói về vấn đề này, các tế bào sống và chết liên tiếp trên thân thể chúng ta, chúng chỉnh sửa liên tiếp dù rằng chúng ta chẳng chú ý tới.Vô thường là sự thực chẳng thể phủ nhận. Điều thực thụ là phút giây hiện nay, hiện nay là thành phầm của dĩ vãng, hoặc kết quả của các nguyên do và hành động trước đấy. Bởi vì sự thiếu hiểu biết, nên người ta cho rằng tất cả chúng là 1 phần của 1 thực tại liên tiếp. Mà trong thực tiễn là chúng ko như thế.Các quá trình không giống nhau trong cuộc đời của 1 người con trai, thời trẻ thơ, tuổi trưởng thành, tuổi già khác nhau tại bất cứ thời khắc nào. Đứa trẻ ko giống lúc béo lên và biến thành 1 thanh niên, cho tới lúc đứa trẻ biến thành 1 ông già. Hạt giống không hề là cây, dù rằng nó tạo ra cây, và quả cũng không hề là cây, dù rằng nó được sản xuất bởi cây.Định nghĩa vô thường và liên tiếp biến thành trung tâm của giáo lý Phật giáo thuở đầu. Bằng cách nhận thức được nó, bằng cách quan sát nó và bằng cách hiểu nó, ta có thể tìm ra 1 liệu pháp phù hợp cho nỗi buồn trong cuộc sống chúng ta và đạt được sự giải phóng khỏi tiến trình này.Ko người nào có thể thoát khỏi 5 góc cạnh của vô thường cho tới lúc đạt được đánh tháo hay Nát bàn dựa trên Bát chánh đạo, thực hành những điều đúng và nuôi dưỡng những tính tốt. Chỉ cần khoảng còn đó của mình, chúng ta chẳng thể trốn thoát khỏi vô thường, mà chúng ta có thể học cách ứng phó với nó bằng cách hiểu được ý nghĩa của nó và điềm nhiên trước những chỉnh sửa nhưng mà chúng ta chẳng thể tránh khỏi.Cuộc sống vốn dĩ vô thường như chiếc lá.Ý nghĩa của vô thường trong Ấn Độ giáoẤn Độ giáo cũng tin vào quy luật vô thường của cuộc sống, mà họ nhìn vấn đề này theo 1 cách khác. Theo Ấn Độ giáo, con người có cả góc cạnh vĩnh viễn và vô thường.Chừng nào con người còn liên can tới những điều vô thường, con người cũng phải chịu đựng âu sầu và tái sinh, mà lúc chuyển sự để mắt của mình tới góc cạnh vĩnh cửu ẩn giấu bên trong, chúng ta có thể mở ra 1 cánh cửa mới cho bản lĩnh vượt qua vô thường và đạt được giải phóng.Do đấy, Ấn Độ giáo cho thấy rằng vô thường có thể được giải quyết bằng cách định vị và hợp nhất với trung tâm của sự còn đó trong chính bản thân mình. Trung tâm này được gọi là vong linh hay cái tôi bất hủ, vĩnh cửu và bình ổn.Trong Ấn Độ giáo, Ngã tư nhân (Atman) là chân lý căn bản còn đó trong mọi sinh vật ở chừng độ vi mô, Ngã vũ trụ (Brahman) là chân lý căn bản và vô thượng của mọi sự còn đó. Người trông thấy Atman sẽ biến thành Brahman và đạt được sự bất diệt.Đức Phật dị biệt hoàn toàn với biện pháp đề nghị trong Kinh Vệ Đà (Veda – cỗi rễ của đạo Bà La Môn và là suối nguồn của nền tân tiến Ấn Độ.) để vượt qua vô thường.Ngài đã loại trừ hoàn toàn những niềm tin đã được thiết lập. Đối với Đức Phật, vấn đề tức thì và giận dữ nhất của cuộc sống là âu sầu và nó cần phải được khắc phục trực tiếp, nhưng mà ko cần phải lo âu về các lý thuyết đầu tư về sự còn đó hay sự còn đó vĩnh cửu.Hiểu đúng vô thường để cắt bớt đau khổĐức Phật nói rằng, âu sầu không hề là đặc tính vốn có trong toàn cầu của vô thường, âu sầu nảy sinh lúc chúng ta bám lấy nó. Lúc sự bám víu mất tích, vô thường ko còn gây ra âu sầu nữa. Biện pháp cho âu sầu là hoàn thành sự bám víu, mà không hề để thoát khỏi toàn cầu này.1 công cụ để giảm sự bám víu là trông thấy thực chất tạm bợ của những gì chúng ta bám lấy. Cái nhìn thâm thúy này có thể chỉ cho chúng ta sự tuyệt vọng của việc nỗ lực kiếm tìm hạnh phúc dài lâu trong những gì là vô thường, hoặc nó có thể khuyến khích chúng ta rà soát thâm thúy vì sao chúng ta bám víu.Vô thường có thể được hiểu theo 3 cách. Thứ nhất, sự hiểu biết rõ ràng, tầm thường về vô thường. Thứ 2 là sự hiểu biết từ cái nhìn thâm thúy, từ trực giác, trực tiếp trông thấy thực chất của sự vật. Chung cuộc, có cách trông thấy vô thường có thể dẫn tới giải phóng.Sự hiểu biết tầm thường về vô thường có thể tiếp cận được đối với tất cả mọi người. Chúng ta trông thấy tuổi già, bệnh tật và cái chết. Chúng ta nhận thấy rằng mọi thứ chỉnh sửa, các mùa chỉnh sửa, xã hội chỉnh sửa, xúc cảm của chúng ta chỉnh sửa, và thời tiết chỉnh sửa.Có những chỉnh sửa làm chúng ta vui vẻ hạnh phúc mà cũng có những chỉnh sửa làm chúng ta mỏi mệt buồn bã, hiểu được sự chỉnh sửa đấy là chẳng thể tránh khỏi giúp chúng ta buông bỏ sự bám víu, mọi chuyện rồi cũng sẽ qua.Tôi có 1 người dì bị mắc bệnh ung thư, thầy thuốc nói rằng dì đó sẽ chẳng thể vạn thọ hơn nữa, quá lắm là 2 5 thôi. Mà dì đó đã nấu cơm chay và làm mướn quả trong chùa đã hơn 10 5 nay, và dì đó vẫn khoẻ mạnh để làm điều đấy trong nhiều 5 nữa.1 tâm não thanh thản, tĩnh tâm đón chờ cái chết như 1 lẽ thường tình, 1 tư tưởng tân tiến thoát khỏi sự bám víu sự sống, có thể đấy là lý do nhưng mà dì đó vẫn sống.1 số người nghĩ rằng, vô thường khiến cho con người ta bi lụy, tất cả mọi thứ họ yêu mến sẽ mất đi, những trị giá, những thành quả, gia đình…tất cả mọi thứ, vậy chúng ta sống vì cái gì? Mà ở 1 góc cạnh khác, vô thường là 1 sự cứu rỗi!Tôi ko có 1 chiếc xe hơi ở hiện nay mà nhờ vô thường, nó giúp tôi có niềm tin rằng tôi có thể sắm cho mình 1 chiếc xe hơi trong mai sau. Nếu ko có vô thường, tôi đang bị mắc kẹt với việc ko sở hữu của 1 chiếc xe hơi, và tôi sẽ ko bao giờ có nó. Bạn đang nghèo ở hiện nay, đừng lo âu, bạn có thể chỉnh sửa trong mai sau.Tôi có thể cảm thấy chán nản ngày bữa nay và nhờ vô thường, tôi có thể cảm thấy xuất sắc vào tương lai. Vô thường ko nhất quyết là điều xấu, nó dựa dẫm vào cách chúng ta hiểu nó. Ngay cả lúc, chiếc xe hơi của tôi mới sắm bị xước bởi 1 kẻ phá hoại, hoặc người bạn thân của tôi đã lừa lật tôi, nếu chúng ta có ý kiến đúng về sự vô thường, chúng ta sẽ không hề lo âu những vấn đề này.Chúng ta thấy rằng kinh nghiệm của chúng ta ko tương ứng với thực chất thật sự của vũ trụ. Chúng ta trông thấy rằng, thực tiễn khác rất nhiều so với bất cứ ý tưởng nào của chúng ta về nó. Suzuki Roshi tóm tắt sự hiểu biết của Phật giáo như sau: “Không hề khi nào cũng vậy.”Ajahn Chah đã từng nói, “Nếu bạn buông 1 ít, bạn sẽ có 1 chút bình an. Nếu bạn cho đi nhiều bạn sẽ có rất nhiều hòa bình. Nếu bạn buông bỏ hoàn toàn, bạn sẽ hoàn toàn bình yên.”Ngoài sự hiểu biết tầm thường về vô thường, thực hành Phật giáo phê chuẩn thiền định giúp chúng ta mở ra 1 toàn cầu có thể cảm thu được ngay ngay lập tức sự vô thường, nghĩa là thấu suốt trong từng phút chốc nảy sinh và vượt qua mọi kinh nghiệm có thể hiểu được. Với chánh niệm quan sát thâm thúy, chúng ta thấy mọi thứ liên tiếp trong luồng vận động, thậm chí những trải nghiệm thường có vẻ dằng dai.Cách quán vô thường trong cuộc sống hàng ngàyQuán chiếu vô thường trong cuộc sống hàng ngày giúp chúng ta quý trọng từng giờ khắc của sự sống, biết sống trong chánh niệm tỉnh giác.Giáo lý vô thường của Phật giáo không hề là 1 lý thuyết thuần tuý nhưng mà là sự thực. Bởi vì là sự thực nên chúng ta phải tập sự quán chiếu mỗi ngày để chứng ngộ.Trước nhất là tập sự quán chiếu cơ thể của chúng ta là vô thường. Giai đoạn sinh lão bệnh tử diễn ra trong suốt cuộc đời từ khi bố mẹ sinh chúng ta ra cho tới lúc chúng ta nhắm mắt nhắm mũi xui tay rời khỏi trần giới này. Chúng ta béo lên từng ngày, nghĩa là chúng ta chết đi từng ngày.Tập sự quán chiếu như thế để thấy rằng cơ thể này vô thường, ko bền chắc… mà ko vì vậy nhưng mà nghĩ suy thụ động dẫn tới bỏ bễ hay phá hủy nó. Hiểu tương tự là hiểu sai về giáo lý vô thường. Quán cơ thể vô thường giúp chúng ta có cái nhìn trí óc hơn để ko chấp thủ nó dẫn tới âu sầu. Chúng ta phải sử dụng cái thân này để tiến hành những việc làm có ý nghĩa, lợi mình, lợi người, đưa tới an lạc, hạnh phúc.Thứ 2 là quán tâm vô thường mỗi ngày, nhận thức 5 uẩn, các hành vô thường là khổ. Kinh Tạp A-hàm, số 437 ghi: “Vì tất cả các hành là pháp biến dịch, nên Ta nói hễ có sở thọ thì đều là khổ”.Bởi vì có xúc tiếp của các gian quan với ngoại cảnh bên ngoài nên cảm thọ nảy sinh. Cảm thọ ở đây là thú vui và âu sầu, mà tất cả đều vô thường. Rõ ràng ko người nào vui hoài nhưng mà cũng chẳng người nào khổ mãi, cuộc sống này là 1 chuỗi dài đan xen giữa cực khổ và hạnh phúc. Nếu chúng ta ko tập sự quán tâm vô thường, chúng ta sẽ ko nhận thức thâm thúy được sự chỉnh sửa của tâm nhưng mà chấp vào thì sẽ dẫn tới âu sầu.Thứ 3 là quán pháp vô thường. Nhận mặt rõ tất cả mọi sự vật hiện tượng trên trần giới này đều vô thường, chuyển đổi. Nhiều người nói rằng, ngọn núi Himalya lừng lững hàng triệu 5 có chỉnh sửa gì đâu nên ko tin rằng ngọn núi vô thường.Mà sự thực là tất cả đều chỉnh sửa, có điều công đoạn thành, trụ, hoại, ko của mỗi sự vật hiện tượng xảy ra lâu dài hay ngắn nhưng mà thôi. Dù dài hay ngắn, tất cả đều chuyển đổi trong từng sát-na.Kinh Tạp A-hàm ghi: “Sắc là vô thường. Nhân và duyên sinh ra các sắc cũng vô thường. Vậy, các sắc được sinh từ nhân và duyên vô thường, làm sao có thể là thường được?”. Quán chiếu về thực chất vô thường của cuộc đời tạo điều kiện cho ta biết quý trọng từng giờ khắc của sự sống, biết sống trong chánh niệm tỉnh giác.Bài pháp âm “Đời Là Vô Thường” rất đáng suy ngẫmCuối cùng, Hoa Sen Phật xin mời quý Phật tử lắng tai bài pháp âm có chủ đề “Đời Là Vô Thường” với nhiều lời dạy thâm thúy và thực tế của Đức Phật. Phê chuẩn đấy, quý Phật tử có thể hiểu hơn về vô thường và vận dụng những lời dạy này vào cuộc sống hàng ngày nhằm cắt bớt cực khổ.Hoa Sen PhậtXem thêmÝ nghĩa Tam Pháp Ấn trong Phật giáo Tags: vô thườngvô thường là gìý nghĩa của vô thường
Share65Tweet

Xem thêm  Tìm hiểu Mandala của Phật giáo Mật tông Tây Tạng 2022

Bạn vừa xem nội dung Ý nghĩa của vô thường trong triết học Phật giáo. Chúc bạn vui vẻ

You may also like

Quan Thế Âm Bồ tát là ai? Nguồn gốc và ý nghĩa hình tượng 2022

Hãy cùng Muôn Màu theo dõi nội dung