Ý nghĩa Tam Pháp Ấn trong Phật giáo New

Ý nghĩa Tam Pháp Ấn trong Phật giáo New

- in Minh Triết Thiền Định
139

Hãy cùng Muôn Màu theo dõi nội dung mới nhất về Ý nghĩa Tam Pháp Ấn trong Phật giáo dưới đây nhé:

Mục lục

Ý nghĩa Tam Pháp Ấn trong Phật giáo


Đức Phật dạy rằng, tất cả mọi thứ trong toàn cầu vật chất bao gồm cả hiện tượng tâm lý, đều được ghi lại bằng Tam Pháp Ấn. Rà soát và nhận thức thấu đáo về 3 tín hiệu này giúp con người thoát khỏi âu sầu, phê chuẩn việc từ bỏ bám víu vào các sự vật, hiện tượng bên ngoài và ngay cả bản thân mình.

Hãy cùng Hoa Sen Phật mày mò xem Tam Pháp Ấn là gì và vì sao nó lại quan trọng như thế!

Tam Pháp Ấn là gì?

Tam Pháp Ấn (tiếng Pali: tilakkhaṇa – Phạn: trilakṣaṇa) là 3 tín hiệu của sự còn đó bao gồm: Vô thường, Khổ và Vô ngã.

  • Vô thường (Anicca): Điều này nhắc đến tới thực tiễn rằng, tất cả mọi thứ điều có điều kiện (sankhara) luôn ở trong hiện trạng sẵn sàng chuyển đổi. Có thể nâng cao, giảm đi hoặc chuyển sang 1 dạng khác.
  • Khổ (Dukkha): Có tức là “ko thỏa mãn – ko như ý” và cũng thường dịch là “khổ”, dù rằng điều này thường gây hiểu nhầm. Ko có gì trong toàn cầu vật chất hay lĩnh vực tâm lý có thể đem đến sự ưng ý dài lâu.
  • Vô ngã (Anatta): “Chẳng hề tự ngã” là từ được sử dụng trong các kinh điển như 1 bộc lộ rằng tất cả sự vật, hiện tượng có điều kiện hoặc vô điều kiện, đều ko có 1 cái gì trường tồn, bình ổn, cốt tủy, chắc chắn, còn đó bên trong. “Cái tôi” chỉ là 1 sảm phẩm của Ngũ uẩn (5 nhân tố tạo nên con người).

Đây là 1 giáo lý quan trọng của đạo Phật liên can tới thực chất của kinh nghiệm. Ấy là 3 đặc tính luôn hiện hữu trong mọi sự vật, hiện tượng có điều kiện. Điều này có tức là mọi cảm giác, nghĩ suy và trải nghiệm chúng ta đều có mặt của 3 dấu ấn này.

Nhận thức rõ ràng về Tam Pháp Ấn giúp chúng ta khởi đầu trông thấy mọi thứ như chúng đích thực là. Tất cả mọi thứ có điều kiện đều vô thường, ko như ý là 1 phần của cuộc sống và ko có gì tự thân còn đó, mọi thứ còn đó nhờ tương tác lẫn nhau.

Tam Pháp Ấn chẳng hề là 1 ý tưởng, lời tiên tri hay giáo lý cừ khôi nhưng mà chúng ta phải tin cậy tuyệt đối. Thay vào ấy, nó là cách để chúng ta khám phá bản thân và mọi thứ bao quanh. Theo truyền thống Phật giáo, 1 sự hiểu biết thâm thúy về 3 dấu ấn này có thể xong xuôi cực khổ trong cuộc sống (Diệt Đế – Dukkha Nirodha).

1. Vô thường (Anicca)

Vô thường trong tiếng Pali là Anicca, có tức là ko bất biến hoặc ko vĩnh viễn. Lời dạy của Đức Phật về vô thường nhắc đến tới thực chất chỉnh sửa thiên nhiên của mọi thứ. Ko có gì chúng ta trải nghiệm là vĩnh viễn. Cho dù ấy là âm thanh, cảm giác, nghĩ suy, xúc cảm hay bất kỳ thứ gì nhưng mà bạn biết đều chỉnh sửa.

Thí dụ về sự chỉnh sửa liên tiếp của thân thể. Gần như các tế bào trong thân thể tái sinh sau 1 thời kì, có tức là thân thể bạn có ngày bữa nay ko giống như thân thể bạn đã có ngày bữa qua.

Hoặc, bạn có thể cảm thu được tình yêu bạn dành cho người nào ấy. Cho dù ấy là 1 đứa trẻ, 1 người nhà, 1 người bạn, 1 con vật cưng…bạn có thể yêu người nào ấy 1 cách thâm thúy.

Dù rằng tình yêu của bạn có thể ko giảm sút, mà nó chỉnh sửa và ko vững bền cùng 1 chừng độ. Chất lượng của tình yêu chỉnh sửa, xúc cảm, kiểu nghĩ suy hay cảm giác vật lý chỉnh sửa.

Lúc chúng ta nhìn vào bất cứ trải nghiệm nào, chúng ta có thể thấy nó chỉnh sửa, đôi lúc 1 cách tinh tế. Có nhẽ bạn thường bị tê chân lúc ngồi thiền, điều chỉnh tư thế, vận động hoặc chỉnh sửa địa điểm, cơn đau sẽ chỉnh sửa. Điều này ko có tức là cơn đau nhất quyết phải mất tích, mà chất lượng của trải nghiệm ấy chỉnh sửa sang hướng hăng hái.

cuộc sống vô thường như chiếc lá

Trong thiền, chúng ta ko nhất quyết phải kiếm tìm sự vô thường, nếu chúng ta đích thực lưu tâm, thực chất vô thường sẽ trở thành rõ ràng.


Gần như mọi người đọc bài viết này sẽ nói, “Đời là vô thường, tôi biết tất cả điều ấy!” Vấn đề là chúng ta biết điều ấy, Phật tử đã nghe rất nhiều bài giảng về vô thường mà vì sao chúng ta vẫn bám víu vào những thứ như thể chúng là vĩnh cửu! Bởi vì chúng ta muốn chúng còn đó, ít ra là trong suốt cuộc đời của chúng ta.

1 số thứ lâu chuyển đổi hoặc vi tế hơn những thứ khác. Nhưng mà nếu chúng ta có 1 nhận thức thâm thúy về vô thường, chúng ta sẽ càng ít bám víu vào các kết quả hay hy vọng. Sau ấy, chúng ta sẽ ít âu sầu hơn lúc 1 mối quan hệ chấm dứt, 1 công tác bị mất, hoặc lúc người nhà tạ thế.

Dĩ nhiên, hiểu lý thuyết thì rất dễ mà để đương đầu với cảnh huống thực thì phải cần 1 công đoạn tu tập dài lâu, 1 phấn đấu cực kỳ mạnh bạo trong từng phút giây của cuộc sống. Bằng cách nuôi dưỡng cái nhìn thâm thúy vào vô thường mỗi ngày, chúng ta sẽ sống sâu hơn, chịu đựng ít hơn, và hưởng thụ cuộc sống nhiều hơn.

Sống trong thời khắc này, bình chọn cao ở đây và hiện giờ. Lúc chúng ta trải nghiệm những điều ko ưng ý, biết rằng nó cũng sẽ qua. Giai đoạn hồi phục sẽ diễn ra trót lọt hơn lúc chúng ta thấy mọi thứ như nó đích thực là, hơn là chúng ta bám vào nó bởi vì chúng ta muốn nó còn đó mãi mãi.

Vì vô thường, bản thân chúng ta có thể chỉnh sửa, trạng thái bị động ở hiện nay sẽ chỉnh sửa. Chúng có thể bước qua nỗi khiếp sợ, bế tắc và ân hận để hưởng thụ những điều vô thường tốt đẹp ở phía trước.

2. Khổ (Dukkha)

Từ Dukkha trong tiếng Pali thường được dịch là “Khổ”, mà cách dịch này thường gây hiểu nhầm, vì khổ chẳng hề là đặc tính vốn có trong toàn cầu này. Âu sầu chỉ hiện ra lúc chúng ta bám vào những thứ vốn dĩ vô thường.

Do ấy, cách dịch xác thực hơn có thể là “ko tuyệt vời – ko như ý”. Trong toàn cầu vô thường, chúng ta bám víu vào những điều như ý và lúc nó chỉnh sửa ko đúng ý chúng ta thì nảy sinh âu sầu.

Những góc cạnh của bất như ý bao gồm thân xác và ý thức. Mọi thứ đều tạm bợ, bao gồm cả hạnh phúc. Lúc điều kiện hạnh phúc ko còn, thú vui rời khỏi chúng ta, chúng ta có thể âu sầu.

tại sao chúng ta không nên sợ đau khổ

Điều này ko có tức là chúng ta ko nên hưởng thụ những trải nghiệm thú vị, nhưng mà hãy hưởng thụ những trải nghiệm ấy như nó đang là, và thản nhiên để nó đi lúc nó rời đi.

Nhiều người dành rất nhiều thời kì để kiểm soát mọi thứ theo ý mình, cố sửa đổi những điều ko ưng ý, cố đẩy nó đi hoặc tránh trải nghiệm nó.

Nhưng mà những hành động ấy chỉ khiến trạng thái trầm trọng hơn. Vì thế, thay vì học cách tạo ra sự tuyệt vời trong toàn cầu vô thường, hiểu rằng nó là 1 phần của cuộc sống và trải nghiệm với 1 nhận thức đúng mực. Những điều bất như ý ko nhất quyết phải gây ra âu sầu, chúng ta có quyền chọn lọc.

Hãy ngồi với nỗi buồn hoặc sự giận dữ của bạn, quan sát cảm giác vận động trong thân thể, những nghĩ suy bị động đang hiện ra trong đầu…nguyên do nào và bạn nên làm gì. Thông thường, lúc chúng ta bình bĩnh và khám phá nỗi đau, nó sẽ dịu đi trước lúc chúng ta tìm ra biện pháp.

3. Vô ngã (Anatta)

Trung tâm của nhiều hiểu lầm và tranh cãi, Anatta trong tiếng Pali thường được dịch là “Vô ngã“, ko có người nào đọc bài viết này và ko có tôi viết nó. Nhiều người cho rằng, Đức Phật đã tuyên bố là “ko có ngã”.

Bên cạnh đó, ấy có thể chẳng hề là ý nghĩa xác thực của Anatta. 1 cách giảng giải thích hợp hơn ấy là Phi ngã hay “chẳng hề là ngã”, nó chỉ dị biệt 1 từ mà là 1 sự dị biệt quan trọng. Lời dạy của Đức Phật về Anatta chẳng hề là ko có ngã nhưng mà là kinh nghiệm ấy chẳng hề ngã. Điều này có tức là gì?

Hãy khởi đầu với cảm giác bàn chân của chúng ta trên mặt đất. Chúng ta có thể thấy Phi ngã trong kinh nghiệm này bằng cách quan sát kỹ vào những gì đang xảy ra. Chúng ta có thể ko nhận thức được nó trong công đoạn sống dù rằng nó xảy ra khá thường xuyên.

Bàn chân xúc tiếp với mặt đất, và cảm giác tới não. Tâm não thấy nó thư thái, khó chịu, hoặc trung tính. Tâm não có phản ứng hoặc ko phản ứng – bám víu, đáng ghét…Vậy cảm giác thư thái lúc bàn chân xúc tiếp với mặt đất là do đâu? Có phải là do bàn chân mạnh khỏe hay do mặt đắt phẳng mịn? Bởi chính nó, cảm giác của bàn chân trên mặt đất là ko có gì.

Nó chẳng thể còn đó bởi chính nó. Nó là 1 công đoạn lệ thuộc vào tâm não, mặt đất, bàn chân, xúc cảm, và nhiều hơn nữa. Vì thế, Anatta có thể được hiểu là ko có hiện tượng còn đó vốn có, chúng là các công đoạn lệ thuộc vào các công đoạn khác.

Tiếp theo, chúng ta có thể phê chuẩn 1 vật thể như cái bàn bằng gỗ chả hạn. Lúc chúng ta nhìn hoặc cảm nhận, chúng ta thấy 1 cái bàn gỗ gập ghềnh và có 4 chân. Anatta ở đây ko có tức là cái bàn gỗ chúng ta đang nhìn ko còn đó. Thay vào ấy, sự còn đó của cái bàn lệ thuộc vào rất nhiều thứ, nó chỉ là nhận thức của chúng ta về nó như 1 cái bàn khiến cho nó thành cái bàn.

Hãy nghĩ về mọi thứ đã xảy ra để biến cái bàn ấy thành hiện thực, để chúng ta nhận biết và đặt tên. Cây phải mọc lên, phải đón nắng và nước, người nào ấy phải cắt nó xuống, nó phải được chuyển tới đâu ấy để được làm thành bàn, nó bị cắt và lắp ráp, người nào ấy chuyển nó tới shop, và bạn đi sắm nó với số tiền bạn kiếm được từ công tác…

Nếu chúng ta đi sâu hơn, chúng ta sẽ thấy vô khối nguyên do và điều kiện để cái bàn có mặt. Lúc chúng ta nhìn vào bàn, chúng ta thấy tất cả phấn đấu, thời kì và các nguyên liệu không giống nhau được sử dụng để đáp ứng nó. Nó chẳng thể tự có, nó ko có gì của chính nó, nó là 1 sự liên kết của nhiều nguyên do và điều kiện.

Chung cuộc, hãy phê chuẩn “cái tôi” của chúng ta. Lúc chúng ta nhìn vào chính mình, chúng ta có thể tháo rời những trải nghiệm. Tâm não gần giống như gương, chỉ phản ảnh bất kì kinh nghiệm nào đang xảy ra. Hãy nghĩ về 1 chiếc gương ngoài shop với nhiều người đi ngang qua nó. Gương vẫn là 1 tấm gương, mà nội dung của nó chỉnh sửa.

Mỗi phút giây 1 người mới đi ngang qua và 1 hình ảnh mới được phản ảnh. Nó gần giống như tâm não. Chúng ta nghe thấy 1 tiếng ồn hoặc có 1 nghĩ suy, và các thành phần của tâm chỉnh sửa. Bạn có thể nhận thấy điều này bằng cách dễ dàng nhắm mắt nhắm mũi lại và để ý tới những nghĩ suy phát sinh.

Kinh nghiệm của chúng ta là 1 công đoạn, đây là chìa khóa. Chúng ta ko sở hửu 1 “cái tôi” bất biến. Chúng ta luôn chỉnh sửa thứ tự, với cái trí phản ảnh những gì đang xảy ra.

Vô ngã dạy rằng, “bạn” chẳng hề là 1 thực thể chẳng thể tách rời, tự trị. Cái nhưng mà bạn thường gọi là bản ngã được nhận thức đúng hơn là 1 thành phầm của Ngũ uẩn (skandhas).

Xem thêm  Ý nghĩa của tâm hoan hỷ trong Phật giáo hay nhất

học thuyết vô ngã trong phật giáo

Ngũ uẩn là Sắc (hình trạng), Thọ (cảm giác), Tưởng (nhận thức), Hành (hành động theo ý chí) và Thức (tinh thần). Hoạt động của tổ hợp này khiến chúng ta mộng tưởng về bản thân, tách biệt với tất cả những người khác, 1 “logo để nhận biết”.

Nhưng mà Ngũ uẩn chỉnh sửa liên tiếp trong toàn cầu vô thường. Chúng ta đã đọc qua thí dụ về sự vô thường của thân thể và các hoạt động tâm lý mà để bằng lòng và hành động theo sự thực này chẳng hề là điều đơn giản, 1 hành trình dài và gian truân.

Đây là 1 thuyết giáo tách rời Phật giáo khỏi Ấn Độ giáo, tín ngưỡng có niềm tin mãnh liệt vào 1 chân ngã còn đó bên trong. Nhưng mà Phật giáo tin vào chu kỳ tái sinh, vậy thì “Người nào” đi tái sinh? Ấy là Thức, 1 tổ hợp chỉnh sửa liên đổi liên tiếp trong khoảng luân hồi.

Do ấy, chúng ta chẳng hề là 1 nhân vật tĩnh, nhưng mà là 1 tổ hợp đang vận hành phê chuẩn nhiều nguyên do và điều kiện, 1 thứ tự bất tận.

Đức Phật chưa bao giờ nói chúng ta ko có bản ngã. Điều Ngài nói là cơ thể chúng ta chẳng hề là ngã, xúc cảm của chúng ta chẳng hề là ngã, nghĩ suy cũng gần giống và cứ thế.

Khoa học tâm thần cũng xem xét rằng, bộ não ko có 1 “người tài xế trung tâm”, rằng ko có 1 “Tôi” trong bộ não nhìn ra toàn cầu. Thay vào ấy, bộ não đưa ra những nghĩ suy, xúc cảm, phản ứng…lệ thuộc vào công đoạn tương tác giữa các cảm quan với nhân vật bên ngoài.

Lúc chúng ta khởi đầu thấy mình chẳng hề là nhân vật biệt lập, ko chỉnh sửa, nhưng mà là 1 người năng động, vô thường, chúng ta sẽ nới lỏng sự bám víu vào những nghĩ suy, xúc cảm và ý tưởng về 1 “cái tôi”.

Sự tương tác của chúng ta với toàn cầu trở thành cởi mở hơn, hăng hái và thích nghi hơn là phản ứng, bám vào ý tưởng tĩnh. Đây chẳng hề là ý tưởng của đối tượng vô thượng nào ấy nhưng mà bạn phải tin tuyệt đối. Hãy khám phá nó!

Kết luận

Tam Pháp Ấn là 3 dấu ấn của chánh pháp, 3 tín hiệu nhận mặt lời dạy của Đức Phật, 1 giáo lý cực kỳ quan trọng giúp chúng ta có cái nhìn thâm thúy hơn về cuộc sống này.

Lúc chúng ta nhận thức đúng mực về vô thường, tác động bị động của nó sẽ giảm đi rất nhiều. Chúng ta sống toàn vẹn trong từng phút giây, hưởng thụ những điều tốt đẹp bằng 1 tâm bình yên. Chúng ta cũng nhìn thấy mình và mọi thứ bao quanh đều có sự kết hợp, tương tác theo hướng hăng hái để cùng nhau tăng trưởng. Chúng ta trở thành từ bi và mến thương nhiều hơn.

1 lần nữa, Tam Pháp Ấn chẳng hề là 1 bộ niềm tin, 1 lý thuyết nhưng mà bạn phải tin tuyệt đối. Nó sẽ được khám phá, khi mà thiền, trong suốt cuộc sống hàng ngày của bạn. Ấy là 1 lĩnh vực thực hành đầy thách thức, mà lúc bạn khởi đầu thấy những thứ tự này trong chính mình, bạn cũng nhìn thấy những người khác cũng như thế.


Đâu ấy trong kinh điển Phật giáo:

  • Sabbe saṅkhārā aniccā: “Tất cả saṅkhāras (có điều kiện) là vô thường.”
  • Sabbe saṅkhārā dukkhā – “Tất cả saṅkhāras là ko tuyệt vời.”
  • Sabbe dhammā anattā – “Tất cả các Pháp (có điều kiện và vô điều kiện) đều trống rỗng, đều chẳng hề là tự ngã”

Vì sao Đức Phật ko sử dụng thuật ngữ sankhara để chỉ tất cả các nhân vật của anatta, giống như Ngài đã dùng với anicca và dukkha? Bởi vì sankhara chỉ liên can tới những thứ có điều kiện khi mà dhammā nhắc đến tới tất cả mọi thứ có điều kiện và cũng nhắc đến tới Niết Bàn, hiện trạng vô điều kiện.

Bằng cách sử dụng từ dhamma, Đức Phật tập hợp vào việc khiến cho định nghĩa anatta trở thành rõ ràng hơn: Tất cả đều chẳng hề tự ngã, trong Ngũ uẩn cũng như ko nơi nào khác. Sự xác thực của thuật ngữ này cho thấy Đức Phật đã ân cần tới thực chất mộng tưởng của Ngã tư nhân (Atman), Ngã Thượng đế (Brahman) của Ấn Độ giáo như thế nào.

Nát bàn, vô điều kiện, hiện trạng của tâm, tâm vô thường, nhân tu tập quả Nát bàn…Bỏ dở hiện trạng vô điều kiện của Nát bàn mà chẳng hề là ngã thì Phật tánh cũng là 1 định nghĩa khó hiểu.

Phật tánh được hiểu là 1 cái gì ấy còn đó bên trong tất cả chúng sinh, bất tử, vĩnh cửu. Nó luôn ở ấy, ko chỉnh sửa chỉ chờ chúng ta vén tấm màn vô minh để nhìn thấy nó. Vậy Phật tánh là gì? Mọi người có thể giúp tôi trong phần bình luận dưới, cảm ơn rất nhiều!

Hoa Sen Phật

Trên đây là nội dung về Ý nghĩa Tam Pháp Ấn trong Phật giáo được nhiều bạn kiếm tìm ngày nay. Chúc quý bạn đọc thu được nhiều tri thức quý giá qua bài viết này!

Xem thêm  Tam Bảo là gì? Ý nghĩa của quy y Tam Bảo hay nhất

Tham khảo bài khác cùng phân mục: https://muonmau.vn/huyen-bi-tam-linh/minh-triet-thien-dinh

Từ khóa kiếm tìm: Ý nghĩa Tam Pháp Ấn trong Phật giáo

Thông tin khác

+

Ý nghĩa Tam Pháp Ấn trong Phật giáo

#nghĩa #Tam #Pháp #Ấn #trong #Phật #giáo

Ý nghĩa Tam Pháp Ấn trong Phật giáo
by
Hoa Sen Phật
07/07/2018
in
Kiến Thức 0
Đức Phật dạy rằng, tất cả mọi thứ trong toàn cầu vật chất bao gồm cả hiện tượng tâm lý, đều được ghi lại bằng Tam Pháp Ấn. Rà soát và nhận thức thấu đáo về 3 tín hiệu này giúp con người thoát khỏi âu sầu, phê chuẩn việc từ bỏ bám víu vào các sự vật, hiện tượng bên ngoài và ngay cả bản thân mình.Hãy cùng Hoa Sen Phật mày mò xem Tam Pháp Ấn là gì và vì sao nó lại quan trọng như thế!Nội dung bài viết
Tam Pháp Ấn là gì?1. Vô thường (Anicca)2. Khổ (Dukkha)3. Vô ngã (Anatta)Kết luậnTam Pháp Ấn là gì?Tam Pháp Ấn (tiếng Pali: tilakkhaṇa – Phạn: trilakṣaṇa) là 3 tín hiệu của sự còn đó bao gồm: Vô thường, Khổ và Vô ngã.Vô thường (Anicca): Điều này nhắc đến tới thực tiễn rằng, tất cả mọi thứ điều có điều kiện (sankhara) luôn ở trong hiện trạng sẵn sàng chuyển đổi. Có thể nâng cao, giảm đi hoặc chuyển sang 1 dạng khác.Khổ (Dukkha): Có tức là “ko thỏa mãn – ko như ý” và cũng thường dịch là “khổ”, dù rằng điều này thường gây hiểu nhầm. Ko có gì trong toàn cầu vật chất hay lĩnh vực tâm lý có thể đem đến sự ưng ý dài lâu.Vô ngã (Anatta): “Chẳng hề tự ngã” là từ được sử dụng trong các kinh điển như 1 bộc lộ rằng tất cả sự vật, hiện tượng có điều kiện hoặc vô điều kiện, đều ko có 1 cái gì trường tồn, bình ổn, cốt tủy, chắc chắn, còn đó bên trong. “Cái tôi” chỉ là 1 sảm phẩm của Ngũ uẩn (5 nhân tố tạo nên con người).Đây là 1 giáo lý quan trọng của đạo Phật liên can tới thực chất của kinh nghiệm. Ấy là 3 đặc tính luôn hiện hữu trong mọi sự vật, hiện tượng có điều kiện. Điều này có tức là mọi cảm giác, nghĩ suy và trải nghiệm chúng ta đều có mặt của 3 dấu ấn này.Nhận thức rõ ràng về Tam Pháp Ấn giúp chúng ta khởi đầu trông thấy mọi thứ như chúng đích thực là. Tất cả mọi thứ có điều kiện đều vô thường, ko như ý là 1 phần của cuộc sống và ko có gì tự thân còn đó, mọi thứ còn đó nhờ tương tác lẫn nhau.Tam Pháp Ấn chẳng hề là 1 ý tưởng, lời tiên tri hay giáo lý cừ khôi nhưng mà chúng ta phải tin cậy tuyệt đối. Thay vào ấy, nó là cách để chúng ta khám phá bản thân và mọi thứ bao quanh. Theo truyền thống Phật giáo, 1 sự hiểu biết thâm thúy về 3 dấu ấn này có thể xong xuôi cực khổ trong cuộc sống (Diệt Đế – Dukkha Nirodha).1. Vô thường (Anicca)Vô thường trong tiếng Pali là Anicca, có tức là ko bất biến hoặc ko vĩnh viễn. Lời dạy của Đức Phật về vô thường nhắc đến tới thực chất chỉnh sửa thiên nhiên của mọi thứ. Ko có gì chúng ta trải nghiệm là vĩnh viễn. Cho dù ấy là âm thanh, cảm giác, nghĩ suy, xúc cảm hay bất kỳ thứ gì nhưng mà bạn biết đều chỉnh sửa.Thí dụ về sự chỉnh sửa liên tiếp của thân thể. Gần như các tế bào trong thân thể tái sinh sau 1 thời kì, có tức là thân thể bạn có ngày bữa nay ko giống như thân thể bạn đã có ngày bữa qua.Hoặc, bạn có thể cảm thu được tình yêu bạn dành cho người nào ấy. Cho dù ấy là 1 đứa trẻ, 1 người nhà, 1 người bạn, 1 con vật cưng…bạn có thể yêu người nào ấy 1 cách thâm thúy.Dù rằng tình yêu của bạn có thể ko giảm sút, mà nó chỉnh sửa và ko vững bền cùng 1 chừng độ. Chất lượng của tình yêu chỉnh sửa, xúc cảm, kiểu nghĩ suy hay cảm giác vật lý chỉnh sửa.Lúc chúng ta nhìn vào bất cứ trải nghiệm nào, chúng ta có thể thấy nó chỉnh sửa, đôi lúc 1 cách tinh tế. Có nhẽ bạn thường bị tê chân lúc ngồi thiền, điều chỉnh tư thế, vận động hoặc chỉnh sửa địa điểm, cơn đau sẽ chỉnh sửa. Điều này ko có tức là cơn đau nhất quyết phải mất tích, mà chất lượng của trải nghiệm ấy chỉnh sửa sang hướng hăng hái.Trong thiền, chúng ta ko nhất quyết phải kiếm tìm sự vô thường, nếu chúng ta đích thực lưu tâm, thực chất vô thường sẽ trở thành rõ ràng.
Gần như mọi người đọc bài viết này sẽ nói, “Đời là vô thường, tôi biết tất cả điều ấy!” Vấn đề là chúng ta biết điều ấy, Phật tử đã nghe rất nhiều bài giảng về vô thường mà vì sao chúng ta vẫn bám víu vào những thứ như thể chúng là vĩnh cửu! Bởi vì chúng ta muốn chúng còn đó, ít ra là trong suốt cuộc đời của chúng ta.1 số thứ lâu chuyển đổi hoặc vi tế hơn những thứ khác. Nhưng mà nếu chúng ta có 1 nhận thức thâm thúy về vô thường, chúng ta sẽ càng ít bám víu vào các kết quả hay hy vọng. Sau ấy, chúng ta sẽ ít âu sầu hơn lúc 1 mối quan hệ chấm dứt, 1 công tác bị mất, hoặc lúc người nhà tạ thế.Dĩ nhiên, hiểu lý thuyết thì rất dễ mà để đương đầu với cảnh huống thực thì phải cần 1 công đoạn tu tập dài lâu, 1 phấn đấu cực kỳ mạnh bạo trong từng phút giây của cuộc sống. Bằng cách nuôi dưỡng cái nhìn thâm thúy vào vô thường mỗi ngày, chúng ta sẽ sống sâu hơn, chịu đựng ít hơn, và hưởng thụ cuộc sống nhiều hơn.Sống trong thời khắc này, bình chọn cao ở đây và hiện giờ. Lúc chúng ta trải nghiệm những điều ko ưng ý, biết rằng nó cũng sẽ qua. Giai đoạn hồi phục sẽ diễn ra trót lọt hơn lúc chúng ta thấy mọi thứ như nó đích thực là, hơn là chúng ta bám vào nó bởi vì chúng ta muốn nó còn đó mãi mãi.Vì vô thường, bản thân chúng ta có thể chỉnh sửa, trạng thái bị động ở hiện nay sẽ chỉnh sửa. Chúng có thể bước qua nỗi khiếp sợ, bế tắc và ân hận để hưởng thụ những điều vô thường tốt đẹp ở phía trước.2. Khổ (Dukkha)Từ Dukkha trong tiếng Pali thường được dịch là “Khổ”, mà cách dịch này thường gây hiểu nhầm, vì khổ chẳng hề là đặc tính vốn có trong toàn cầu này. Âu sầu chỉ hiện ra lúc chúng ta bám vào những thứ vốn dĩ vô thường.Do ấy, cách dịch xác thực hơn có thể là “ko tuyệt vời – ko như ý”. Trong toàn cầu vô thường, chúng ta bám víu vào những điều như ý và lúc nó chỉnh sửa ko đúng ý chúng ta thì nảy sinh âu sầu.Những góc cạnh của bất như ý bao gồm thân xác và ý thức. Mọi thứ đều tạm bợ, bao gồm cả hạnh phúc. Lúc điều kiện hạnh phúc ko còn, thú vui rời khỏi chúng ta, chúng ta có thể âu sầu.Điều này ko có tức là chúng ta ko nên hưởng thụ những trải nghiệm thú vị, nhưng mà hãy hưởng thụ những trải nghiệm ấy như nó đang là, và thản nhiên để nó đi lúc nó rời đi.Nhiều người dành rất nhiều thời kì để kiểm soát mọi thứ theo ý mình, cố sửa đổi những điều ko ưng ý, cố đẩy nó đi hoặc tránh trải nghiệm nó.Nhưng mà những hành động ấy chỉ khiến trạng thái trầm trọng hơn. Vì thế, thay vì học cách tạo ra sự tuyệt vời trong toàn cầu vô thường, hiểu rằng nó là 1 phần của cuộc sống và trải nghiệm với 1 nhận thức đúng mực. Những điều bất như ý ko nhất quyết phải gây ra âu sầu, chúng ta có quyền chọn lọc.Hãy ngồi với nỗi buồn hoặc sự giận dữ của bạn, quan sát cảm giác vận động trong thân thể, những nghĩ suy bị động đang hiện ra trong đầu…nguyên do nào và bạn nên làm gì. Thông thường, lúc chúng ta bình bĩnh và khám phá nỗi đau, nó sẽ dịu đi trước lúc chúng ta tìm ra biện pháp.3. Vô ngã (Anatta)Trung tâm của nhiều hiểu lầm và tranh cãi, Anatta trong tiếng Pali thường được dịch là “Vô ngã“, ko có người nào đọc bài viết này và ko có tôi viết nó. Nhiều người cho rằng, Đức Phật đã tuyên bố là “ko có ngã”.Bên cạnh đó, ấy có thể chẳng hề là ý nghĩa xác thực của Anatta. 1 cách giảng giải thích hợp hơn ấy là Phi ngã hay “chẳng hề là ngã”, nó chỉ dị biệt 1 từ mà là 1 sự dị biệt quan trọng. Lời dạy của Đức Phật về Anatta chẳng hề là ko có ngã nhưng mà là kinh nghiệm ấy chẳng hề ngã. Điều này có tức là gì?Hãy khởi đầu với cảm giác bàn chân của chúng ta trên mặt đất. Chúng ta có thể thấy Phi ngã trong kinh nghiệm này bằng cách quan sát kỹ vào những gì đang xảy ra. Chúng ta có thể ko nhận thức được nó trong công đoạn sống dù rằng nó xảy ra khá thường xuyên.Bàn chân xúc tiếp với mặt đất, và cảm giác tới não. Tâm não thấy nó thư thái, khó chịu, hoặc trung tính. Tâm não có phản ứng hoặc ko phản ứng – bám víu, đáng ghét…Vậy cảm giác thư thái lúc bàn chân xúc tiếp với mặt đất là do đâu? Có phải là do bàn chân mạnh khỏe hay do mặt đắt phẳng mịn? Bởi chính nó, cảm giác của bàn chân trên mặt đất là ko có gì.Nó chẳng thể còn đó bởi chính nó. Nó là 1 công đoạn lệ thuộc vào tâm não, mặt đất, bàn chân, xúc cảm, và nhiều hơn nữa. Vì thế, Anatta có thể được hiểu là ko có hiện tượng còn đó vốn có, chúng là các công đoạn lệ thuộc vào các công đoạn khác.Tiếp theo, chúng ta có thể phê chuẩn 1 vật thể như cái bàn bằng gỗ chả hạn. Lúc chúng ta nhìn hoặc cảm nhận, chúng ta thấy 1 cái bàn gỗ gập ghềnh và có 4 chân. Anatta ở đây ko có tức là cái bàn gỗ chúng ta đang nhìn ko còn đó. Thay vào ấy, sự còn đó của cái bàn lệ thuộc vào rất nhiều thứ, nó chỉ là nhận thức của chúng ta về nó như 1 cái bàn khiến cho nó thành cái bàn.Hãy nghĩ về mọi thứ đã xảy ra để biến cái bàn ấy thành hiện thực, để chúng ta nhận biết và đặt tên. Cây phải mọc lên, phải đón nắng và nước, người nào ấy phải cắt nó xuống, nó phải được chuyển tới đâu ấy để được làm thành bàn, nó bị cắt và lắp ráp, người nào ấy chuyển nó tới shop, và bạn đi sắm nó với số tiền bạn kiếm được từ công tác…Nếu chúng ta đi sâu hơn, chúng ta sẽ thấy vô khối nguyên do và điều kiện để cái bàn có mặt. Lúc chúng ta nhìn vào bàn, chúng ta thấy tất cả phấn đấu, thời kì và các nguyên liệu không giống nhau được sử dụng để đáp ứng nó. Nó chẳng thể tự có, nó ko có gì của chính nó, nó là 1 sự liên kết của nhiều nguyên do và điều kiện.Chung cuộc, hãy phê chuẩn “cái tôi” của chúng ta. Lúc chúng ta nhìn vào chính mình, chúng ta có thể tháo rời những trải nghiệm. Tâm não gần giống như gương, chỉ phản ảnh bất kì kinh nghiệm nào đang xảy ra. Hãy nghĩ về 1 chiếc gương ngoài shop với nhiều người đi ngang qua nó. Gương vẫn là 1 tấm gương, mà nội dung của nó chỉnh sửa.Mỗi phút giây 1 người mới đi ngang qua và 1 hình ảnh mới được phản ảnh. Nó gần giống như tâm não. Chúng ta nghe thấy 1 tiếng ồn hoặc có 1 nghĩ suy, và các thành phần của tâm chỉnh sửa. Bạn có thể nhận thấy điều này bằng cách dễ dàng nhắm mắt nhắm mũi lại và để ý tới những nghĩ suy phát sinh.Kinh nghiệm của chúng ta là 1 công đoạn, đây là chìa khóa. Chúng ta ko sở hửu 1 “cái tôi” bất biến. Chúng ta luôn chỉnh sửa thứ tự, với cái trí phản ảnh những gì đang xảy ra.Vô ngã dạy rằng, “bạn” chẳng hề là 1 thực thể chẳng thể tách rời, tự trị. Cái nhưng mà bạn thường gọi là bản ngã được nhận thức đúng hơn là 1 thành phầm của Ngũ uẩn (skandhas).Ngũ uẩn là Sắc (hình trạng), Thọ (cảm giác), Tưởng (nhận thức), Hành (hành động theo ý chí) và Thức (tinh thần). Hoạt động của tổ hợp này khiến chúng ta mộng tưởng về bản thân, tách biệt với tất cả những người khác, 1 “logo để nhận biết”.Nhưng mà Ngũ uẩn chỉnh sửa liên tiếp trong toàn cầu vô thường. Chúng ta đã đọc qua thí dụ về sự vô thường của thân thể và các hoạt động tâm lý mà để bằng lòng và hành động theo sự thực này chẳng hề là điều đơn giản, 1 hành trình dài và gian truân.Đây là 1 thuyết giáo tách rời Phật giáo khỏi Ấn Độ giáo, tín ngưỡng có niềm tin mãnh liệt vào 1 chân ngã còn đó bên trong. Nhưng mà Phật giáo tin vào chu kỳ tái sinh, vậy thì “Người nào” đi tái sinh? Ấy là Thức, 1 tổ hợp chỉnh sửa liên đổi liên tiếp trong khoảng luân hồi.Do ấy, chúng ta chẳng hề là 1 nhân vật tĩnh, nhưng mà là 1 tổ hợp đang vận hành phê chuẩn nhiều nguyên do và điều kiện, 1 thứ tự bất tận.Đức Phật chưa bao giờ nói chúng ta ko có bản ngã. Điều Ngài nói là cơ thể chúng ta chẳng hề là ngã, xúc cảm của chúng ta chẳng hề là ngã, nghĩ suy cũng gần giống và cứ thế.Khoa học tâm thần cũng xem xét rằng, bộ não ko có 1 “người tài xế trung tâm”, rằng ko có 1 “Tôi” trong bộ não nhìn ra toàn cầu. Thay vào ấy, bộ não đưa ra những nghĩ suy, xúc cảm, phản ứng…lệ thuộc vào công đoạn tương tác giữa các cảm quan với nhân vật bên ngoài.Lúc chúng ta khởi đầu thấy mình chẳng hề là nhân vật biệt lập, ko chỉnh sửa, nhưng mà là 1 người năng động, vô thường, chúng ta sẽ nới lỏng sự bám víu vào những nghĩ suy, xúc cảm và ý tưởng về 1 “cái tôi”.Sự tương tác của chúng ta với toàn cầu trở thành cởi mở hơn, hăng hái và thích nghi hơn là phản ứng, bám vào ý tưởng tĩnh. Đây chẳng hề là ý tưởng của đối tượng vô thượng nào ấy nhưng mà bạn phải tin tuyệt đối. Hãy khám phá nó!Kết luậnTam Pháp Ấn là 3 dấu ấn của chánh pháp, 3 tín hiệu nhận mặt lời dạy của Đức Phật, 1 giáo lý cực kỳ quan trọng giúp chúng ta có cái nhìn thâm thúy hơn về cuộc sống này.Lúc chúng ta nhận thức đúng mực về vô thường, tác động bị động của nó sẽ giảm đi rất nhiều. Chúng ta sống toàn vẹn trong từng phút giây, hưởng thụ những điều tốt đẹp bằng 1 tâm bình yên. Chúng ta cũng nhìn thấy mình và mọi thứ bao quanh đều có sự kết hợp, tương tác theo hướng hăng hái để cùng nhau tăng trưởng. Chúng ta trở thành từ bi và mến thương nhiều hơn.1 lần nữa, Tam Pháp Ấn chẳng hề là 1 bộ niềm tin, 1 lý thuyết nhưng mà bạn phải tin tuyệt đối. Nó sẽ được khám phá, khi mà thiền, trong suốt cuộc sống hàng ngày của bạn. Ấy là 1 lĩnh vực thực hành đầy thách thức, mà lúc bạn khởi đầu thấy những thứ tự này trong chính mình, bạn cũng nhìn thấy những người khác cũng như thế.Đâu ấy trong kinh điển Phật giáo:Sabbe saṅkhārā aniccā: “Tất cả saṅkhāras (có điều kiện) là vô thường.”Sabbe saṅkhārā dukkhā – “Tất cả saṅkhāras là ko tuyệt vời.”Sabbe dhammā anattā – “Tất cả các Pháp (có điều kiện và vô điều kiện) đều trống rỗng, đều chẳng hề là tự ngã”Vì sao Đức Phật ko sử dụng thuật ngữ sankhara để chỉ tất cả các nhân vật của anatta, giống như Ngài đã dùng với anicca và dukkha? Bởi vì sankhara chỉ liên can tới những thứ có điều kiện khi mà dhammā nhắc đến tới tất cả mọi thứ có điều kiện và cũng nhắc đến tới Niết Bàn, hiện trạng vô điều kiện.Bằng cách sử dụng từ dhamma, Đức Phật tập hợp vào việc khiến cho định nghĩa anatta trở thành rõ ràng hơn: Tất cả đều chẳng hề tự ngã, trong Ngũ uẩn cũng như ko nơi nào khác. Sự xác thực của thuật ngữ này cho thấy Đức Phật đã ân cần tới thực chất mộng tưởng của Ngã tư nhân (Atman), Ngã Thượng đế (Brahman) của Ấn Độ giáo như thế nào.Nát bàn, vô điều kiện, hiện trạng của tâm, tâm vô thường, nhân tu tập quả Nát bàn…Bỏ dở hiện trạng vô điều kiện của Nát bàn mà chẳng hề là ngã thì Phật tánh cũng là 1 định nghĩa khó hiểu.Phật tánh được hiểu là 1 cái gì ấy còn đó bên trong tất cả chúng sinh, bất tử, vĩnh cửu. Nó luôn ở ấy, ko chỉnh sửa chỉ chờ chúng ta vén tấm màn vô minh để nhìn thấy nó. Vậy Phật tánh là gì? Mọi người có thể giúp tôi trong phần bình luận dưới, cảm ơn rất nhiều!Hoa Sen PhậtXem thêmÝ nghĩa của vô thường trong triết học Phật giáo Ý nghĩa của vô ngã trong triết học Phật giáo Phật tánh có phải là ngã ko? Tags: tam pháp ấnvô ngãvô thường
Share8Tweet

Xem thêm  Ý nghĩa của Phật tánh trong Phật giáo Cập nhật

Bạn vừa xem nội dung Ý nghĩa Tam Pháp Ấn trong Phật giáo. Chúc bạn vui vẻ

You may also like

Quan Thế Âm Bồ tát là ai? Nguồn gốc và ý nghĩa hình tượng 2022

Hãy cùng Muôn Màu theo dõi nội dung